XUÂN VỀ TRÊN QUÊ HƯƠNG THỨ HAI - Bùi Nguyệt , CHLB Đức
Năm nay, vào thời điểm này, ở nước Đức không có nhiều tuyết. Trên cây, những cành khẳng khiu khẽ va vào nhau khi có những đợt gió lạnh thổi về. Có những lúc trời chợt mưa phùn, rắc những hạt nhỏ li ti rơi trên mái đầu, làm cho tôi nhớ đến nao lòng không khí đã vào xuân ở quê nhà. Nỗi nhớ cuộn chảy trong tôi như những đợt sóng ngầm bây giờ có dịp trỗi dậy cuốn đi tất cả những vật cản bên bờ để đến với mùa xuân, trải lòng mình với thiên nhiên những thiết tha bao la sâu thẳm.
Ảnh Minh Hải, Chemnitz, CHLB Đức |
Mùa xuân ở quê nhà là mùa của cỏ cây hoa lá nảy lộc
đâm mầm. Nàng xuân bay nhẹ nhàng dang đôi cánh mỏng manh, mang nụ cười xinh
tươi đến cho vạn vật, muôn loài. Những cành đào Hà Nội, mai Sài Gòn rực rỡ
trong se lạnh và rộn ràng dưới nắng vàng để khoe sắc. Xuân về trên quê hương
làm sáng bừng long lanh ánh mắt trên từng khuôn mặt trẻ trung, e ấp nụ cười của
những lứa đôi ngập tràn hạnh phúc. Phải rồi, hẳn không chỉ với riêng tôi, mùa
xuân là cấp số nhân của bao điều tốt đẹp mang đến với mọi người, mọi nhà. Nó là
sự chan hòa, gắn kết tình làng nghĩa xóm cho mọi người xích lại, gần gũi nhau
hơn, yêu thương và gắn bó nhau hơn!
Những ngày đầu tháng 12 ở Chemnitz
tuyết rơi nhiều, trải một màu trắng lung linh phủ lên những thân cành vẫn đang
mải miết trong giấc ngủ mùa đông. Tuyết như một thứ quà dịu dàng ban tặng cho
từng gốc cây, vạn vật nơi đây và cho cả chúng tôi - những người xa xứ hưởng
những nụ hôn ngọt lịm của đất trời. Đi dưới những hàng cây với những cành cây
được những bông tuyết phủ trắng trong đêm càng làm tình yêu quê hương của tôi
thêm da diết. Nhiệt độ ban đêm xuống rất thấp nên đây đó, tuyết trên cành đã
thành băng như những nhành pha lê trong suốt để sớm nay bừng lên long lanh
trong nắng sớm. Tôi chợt ngân lên một bản nhạc lòng. Ôi! Phải chăng đây chính
là mùa xuân từ quê nhà đã nhờ thiên nhiên gửi tặng cho chúng tôi những người
con xa quê.
Trong căn phòng ấm cúng, nhóm chúng tôi cùng
nhau thắp hồng ngọn nến xua đi cái giá lạnh thấu xương, hòa quện với nhau trong
không gian vô cùng đầm ấm để cùng nói lên những lời tâm tư tình cảm đã gắn kết
những tâm hồn lại với nhau, yêu thương, quý trọng nhau như anh em ruột thịt.
Qua ô cửa kính của căn phòng, những cây thông xanh
bền bỉ dẻo dai trong bão tuyết, giá băng rõ dần trong ánh bình minh. Một màu
xanh trường tồn, mãnh liệt ngời lên trong ánh tuyết xứ lạnh. Phải chăng điều đó
nói lên rằng: đó chính là cuộc sống của chúng tôi - những người Việt Nam trên quê
hương thứ hai đang ngày đêm hướng về Đất Mẹ.
Bùi Nguyệt
Chemnitz, CHLB Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét