Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2020

CHÚC MỪNG XUÂN CANH TÝ




CHÚC MỪNG XUÂN CANH TÝ
( Thủ vỹ ngâm)


Cung chúc Tân Xuân tới mọi nhà
Đón mừng Canh Tý rộn lời ca
Cộng đồng gắn bó tình thân thiết
Bạn hữu sẻ chia nghĩa đậm đà
Tri thức rạng ngời luôn tỏa sáng
Kinh doanh thành đạt mãi vươn xa
Ngát thơm hương sắc tâm hồn Việt
Cung chúcTân Xuân tới mọi nhà.




Bùi Nguyệt - Chemnitz

---------------

 Ngâm thơ XUÂN XA XỨ

 https://www.youtube.com/watch?v=2dMtnOV7aoA&feature=share&fbclid=IwAR1FexkaUj9O_vIgd8zLi7ilLR1fEABnTgvVb_0VQpDDikLCxshA5f82mtY

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2020

XUÂN XA XỨ



 XUÂN XA  XỨ


Bài thơ xuân ở nơi đây con viết
Năm mới sang điểm hoa tuyết trên cành
Nỗi nhớ trong con lại cồn cào da diết
Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh

Mẹ lặng lẽ giữ ấm hồng ngọn lửa
Mái nhà xưa vương vấn khói lam chiều
Bao khát khao trào dâng trong lòng mẹ
Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu

Nơi xa xứ lặng thầm trong khoảnh khắc
Nhớ mẹ hiền chải mái tóc cho con
Bàn tay mẹ nhẹ gỡ từng sợi rối
Giữ nuột nà suối tóc phủ lưng thon

Nhìn  thông xanh  trên cành tuyết phủ
Nhớ đào, mai đượm nắng ấm  quê nhà
Niềm hạnh phúc ngập tràn trong giấc ngủ
Con ngả đầu vào lòng mẹ vai cha

Hình dáng anh với nét cười đôn hâu
Của ngày xưa trong tiềm thức hiện về
Đêm trừ tịch cùng nhau đi hái lộc
Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya
Chông chênh  quá nơi đây bao năm tháng
Tiếng xuân cười khúc khích  gợi tình ai
Ôi da diết  những mùa xuân khát vọng...
Vẳng tiếng gà xao xuyến buổi ban mai.
Bùi Nguyệt
Chemnitz, CHLB Đức


-----------------------------

LỜI BÌNH CỦA HUYỀN TRANG

Xuân về tết, đến là những ngày đoàn tụ của mỗi gia đình chúng ta.Những người còn ở xa, thì càng da diết nhớ mẹ cha, anh em ,chòm xóm .Bài thơ “Xuân xa xứ”là  tâm trạng ấy của nhà thơ Bùi Nguyệt , hiện đang ở CHLB Đức

Xin hãy nghe lời  bày tỏ tâm tình của chị với cha mẹ:

Bài thơ xuân ở nơi đây con viết
Năm mới sang tuyết điểm trắng trên cành


Hình ảnh tuyết điểm trắng trên cành gợi ra một không gian vắng lặng, lạnh lẽo đang thấm vào nỗi buồn, lan vào nỗi nhớ da diết, cồn cào như sóng dậy trong lòng của nhà thơ :

Nỗi nhớ trong con lại cồn cào da diết da diết
Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh


“Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh” là bức tranh tả thực. Trước mắt ta, hiện ra một không gian nhỏ trong một mái ấm gia đình, có ngọn lửa hồng bập bùng  tỏa ánh sáng, người mẹ đang lặng lẽ gói bánh chưng, để mừng xuân, đón tết.

Có lẽ vì cái lạnh đêm cuối đông nên mẹ phải sưởi ấm bắng bếp lủa đó là điều bình thương. Nhưng cái hay ở đây là từ hơi ấm ngọn lửa, tác giả đã liên tưởng tới hơi ấm của tình yêu thương, ấp ủ trong một gia đình quả là tài tình, thú vị:

Mẹ lặng lẽ giữ ấm hồng ngọn lửa
Mái nhà xưa vương vấn khói lam chiều

 Rỗ ràng, ngon lửa ở đây đã mang tính ẩn dụ - ngọn lửa hạnh phúc, ngọn lửa yêu thương, ngọn lửa niềm tin. Nó chính là ngọn lửa lòng của mẹ. Hiểu như thế ta mới thấy có lý khi tác giả hạ tiếp những câu sau:
Bao khát khao trào dâng trong lòng mẹ
Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu

Vẫn là sư liên tưởng độc đáo.Tác giả đã cụ thể hóa ý trừu tượng “Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu” Trừu tượng là nỗi nhớ niềm thương con của mẹ, cụ thể nhiều như những hạt gạo mẹ đang gói bánh đêm nay, làm sao mà đếm được.

 Từ đây, tứ thơ được phát triển theo dòng suối cảm xúc trào dâng của tác giả :

Nhớ mẹ hiền chải mái tóc cho con
Bàn tay mẹ nhẹ gỡ từng sợi rối
Giữ nuột nà suối tóc phủ lưng thon

 Qua cử chỉ “ Nhe nhàng gỡ  từng sợi rối”,ta thấy mẹ thật là cưng chiều, âu yếm con gái của mình, dù con đã trở thành một thiếu nữ có “suối tóc phủ lưng thon”    Có lẽ là

 Hình dáng anh với nét cười đôn hậu
Của ngày xưa trong tiềm thức hiện về
Đêm Trừ tịch cùng nhau đi hái lộc
Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya

Chỉ vài nét chấm phá thế thôi, nhưng tuyệt vời hạnh phúc! Ngập tràn không khí mùa xuân. Xuân đất trời, xuân trong lòng người “Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya” Đây mới  tâm điểm của hạnh phúc gia đình:

Niềm hạnh phúc ngập tràn trong giấc ngủ.
Con ngả đầu vào lòng mẹ vai cha !

“Con ở đây có thể là tác giả và cũng có thể hiểu là con của tác giả. Hai cách hiểu vẫn hoàn toàn logic trong một mái ấm gia đình

                                             Ôi da diết  những mùa xuân khát vọng...
                                              Vẳng tiếng gà xao xuyến buổi ban mai.

 Hai câu thơ cuối khép lại bài thơ nhưng lại mở ra một chân tròi tươi sáng của buổi bình minh vẳng tiếng gà như tiếng gọi của hồn quê đối với người viễn xứ. Hình tượng thơ được nâng lên, tầm khái quát được mở rộng
Nhà thơ ơi!Tâm cảnh của chị cũng là tâm cảnh của chúng tôi – những người ở “Hai phía chân trời” Đọc bài thơ này càng tăng thêm nỗi nhớ quê hương, nhất là lúc xuân về tết đến.
HUYỀN TRANG


Thứ Năm, 9 tháng 1, 2020

PHÚT ĐẦU NĂM



PHÚT ĐẦU NĂM


Khoảnh khắc đầu năm
Anh chúc em trên điện thoại
Ấm áp lời anh xao xuyến nghĩa tình


Quyện lời anh
Vẳng tiếng gà gáy gọi bình minh
Da diết quá bao năm rồi nghe lại
Ngỡ hồn quê tha thiết gọi tên mình


 Lời anh nói tiếng lòng anh trao gửi
Em ở bên này
Cảm nhận ánh bình minh
Xua băng giá cho ngày mai ấm áp
Những vần thơ trao gửi cả tâm tình


Nửa vòng trái đất ta truyền nhau hơi ấm
Ấm áp cùng anh, em trao cả tâm hồn
Trong xa cách vẫn ắp đầy nhung nhớ
Tuy bạc đầu nhưng xanh rức tình thương
Những vần thơ đan kết nỗi vấn vương
Là nhịp đập tình yêu không biên giới.


Bùi Nguyệt - Chemnitz
------------
LỜI BÌNH CỦA NHÀ GIÁO HOÀNG TẤN ĐẠT

Ngày nay, vào thời buổi thông tin hiện đại nối mạng toàn cầu, những người ở xa nhau thường qua điện thoại để cung chúc tân xuân. Đó là lẽ thường tình. Vậy mà nhà thơ Bùi Nguyệt đã thi vị hóa điều bình thường đó qua bài thơ "Phút đầu năm", làm ngân rung trái tim bạn đọc từ vần thơ nặng nghĩa sâu tình:
Khoảnh khắc đầu năm
Anh chúc em trên điện thoại
Ấm áp lời anh xao xuyến nghĩa tình
Quyện lời anh
Vẳng tiếng gà gáy gọi bình minh
Da diết quá bao năm rồi nghe lại
Ngỡ hồn quê tha thiết gọi tên mình!
Ôi! Một mối tình, mối tình xuyên lục địa trong hoàn cảnh chàng đất Á, nàng trời Âu như thế thì tuyệt vời và cao đẹp biết bao. Chẳng dễ cầm lòng đâu đối với người xa xứ đang ở nơi băng, tuyết ngập tràn, thèm cả sợi nắng vàng và tiếng gà gáy sáng.
Lời thơ chân thực quá. Thực như nỗi nhớ quê hương vẫn ngày đêm cồn cào da diết của nữ sỹ Bùi Nguyệt- chủ thể của bài thơ. Nỗi nhớ ấy trỗi dậy, bùng lên trong giây phút bất chợt ở khoảnh khắc đầu năm” Anh chúc em trên điện thoại” có cả tiếng gà xa xa vọng lại. Nghe tiếng gà gáy sáng mà Nữ sỹ nghĩ rằng tiếng gọi của hồn quê. Ôi! chỉ có người trong cảnh ly hương mới viết được những dòng thơ như thế.
Nếu "lời anh" là tình riêng thì "tiếng gà" là tình chung. Riêng và chung hòa quyện vào nhau, dâng trào cảm xúc. Và mạch cảm xúc ấy cứ cuồn cuộn chảy rồi xoáy vào tâm điểm của tình yêu:
Lời anh nói là tiếng lòng anh trao gửi
Em ở bên này cảm nhận ánh bình minh
Xua băng giá cho ngày mai ấm áp
Những vần thơ trao gửi cả tâm tình
Một chuyển đổi cảm giác khá tài tình giữa sự giao thoa về âm thanh và màu sắc. Âm thanh là "lời anh", màu sắc là "ánh bình minh" . Ánh bình minh trong văn cảnh này được xem là “Thi nhãn”. Nó gợi cảm cả sự ấm nóng, sự sáng trong và niềm tin yêu, hy vọng của tình yêu. Tình yêu ấy đang rực rỡ, rạng ngời mở ra một chân trời hạnh phúc, làm lung linh cả "những vần thơ trao gửi tâm tình". Vần thơ ấy là hơi ấm của tình yêu, là ánh lửa lòng soi rọi. Họ đã truyền cho nhau qua làn sóng điện, đó là phương tiện để hai tâm hồn thi sỹ giao thoa:
Nửa vòng trái đất ta truyền nhau hơi ấm
Ấm áp cùng anh em trao cả tâm hồn
Và đây là đỉnh điểm của sự thăng hoa. Bạn đọc chúng ta phải cảm nhận bằng xúc giác mới thấy được sự nồng nàn ấm áp của tình yêu. Tình yêu ấy như ngọn lửa hồng bừng bừng rực cháy để xua tan "băng giá", "tuyết rơi", đó là cái lạnh ngoài trời và cái lạnh trong lòng của người xa xứ. . Hiểu như thế ta mới thấy sự tinh tế và logic cùng những ẩn ý nằm ở khổ thơ cuối:
Thước đo của tình yêu là thời gian và khoảng cách. Dù cách xa tới nửa vòng trái đất hai tâm hồn thi sỹ vẫn giao thoa. Vẫn mặn mà ấm áp:
Nửa vòng trái đất ta truyền nhau hơi ấm
Ấm áp cùng anh em trao cả tâm hồn
Đọc đến đây, tôi lại nhớ mấy câu của một nhà thơ đã viết;
Anh yêu em không phải vì sắc đẹp bên ngoài
Những cái đó thời gian dài sẽ mất
Mà yêu em ở bề trong đẹp nhất
Là tâm hồn sức sống vần thơ
Quả vậy: Vẻ đẹp của tuổi thanh niên là hình thức bên ngoài, Vẻ đẹp của tuổi trung niên là sự trải nghiệm cuộc đời, còn vẻ đẹp tuyệt vời của tuổi cao niên là tâm hồn trong sáng. Và tâm hồn trong sáng ấy, ở đây, đã bật dậy những dòng thơ tạo nên sự bất ngờ, thú vị;
Trong xa cách vẫn ắp đầy nhung nhớ
Tuy bạc đầu nhưng xanh rức tình thương
“Ắp đầy nhung nhớ” là nghệ thuật ẩn dụ - cụ thể hóa cái trừu tượng,rất có giá trị gợi tả gợi cảm.Nhờ đó chúng ta dễ dàng nhận ra dù cách xa nửa vòng trái đất nhưng tình cảm họ dành cho nhau trước sau vẫn như bát nước đầy.
Nếu không phải là một cây bút tài hoa khó có thể đưa ra hai hình ảnh tương phản “ Tuy bạc đầu nhưng xanh rức tình thương”
Tình cảm ấy lại được cụ thể hóa qua tính từ “xanh rức”. Tính từ “ xanh rức”ở đây thật là sáng tạo, táo bạo và đắc địa. Nó vừa diễn tả được sự trẻ tươi của tâm hồn, vùa diễn tả được cấp độ,mức độ yêu thương của mối tình xuyên lục địa – Tuy xa mặt nhưng chẳng cách lòng.
Qua nghệ thuật ẩn dụ,những tính từ ắp đầy, xanh rức trong hai câu thơ đã điểm tô cho mối tình cao đẹp xuyên lục địa, không biên giới:
Những vần thơ đan kết nỗi vấn vương
Là nhịp đập tình yêu không biên giới
Phải chăng “nhịp đập tình yêu” là nhịp đập của trái tim đang cất lên tiếng hát, trong những “Phút đầu năm”, đón nhận lời chúc tân xuân của người tri âm, tri kỷ?
"Phút đầu năm" chẳng riêng đâu là tiếng lòng Nữ sỹ, mà có lẽ đó là tâm thái chung của những người xa xứ, khi tết đến xuân về. Đúng là:
Thời đại thông tin không gian như xích lại
Đất Á trời Âu xa thế mà gần
Hai người ở hai đầu điện thoại
Nghe nồng nàn hơi thở của người thân.
Vũng Tàu, Ngày 14-1-2020
Hoàng Tấn Đạt
(Vũng Tàu - Việt Nam