Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

HỌA THƠ LỤC BÁT - Hồ Đình Bắc




NƠI KHÔNG EM

Tôi đi về phía không  em
Mỏi thời rong ruổi xa thêm đoạn đường 
Cho không còn những vấn  vương 
Để quên nhung nhớ, giận thương vơi dần 

Chẳng còn chân dẫm  nốt chân 
Trên con đường cũ mỗi lần em qua 
Nơi không em cứ dần xa 
 Ngoảnh nhìn nơi ấy toàn là khói sương 

Vơi bớt giận, nhạt dần thương 
Mỗi người mỗi nẻo chọn đường mà đi 
Lối xưa mặc gió thầm  thì 
Tình xưa cũng chẳng còn gì mà mang 

Chiều rồi còn chút  nắng vàng 
Trong thơ còn lại những trang tình nghèo
 Nước sông giờ đã trong  veo 
Nơi không em chỉ còn chiều mênh mang!
Hồ Đình Bắc





NHỚ TÌNH ANH


  (Họa bài  Nơi không em)
 Anh ơi! nỗi nhớ tình em 
Một thời xao xuyến đi trên con đường
Gió vờn bím tóc vấn vương 
Bình minh vén lại màn sương mờ dần

Nắng vàng soi tỏ vết chân
 Bờ đê trống vắng xa dần đò qua
Vẳng nghe tiếng gọi đò xa
Bến sông ngày ấy la đà khói sương

Tình anh em vẫn nhớ thương
Xứ người câu hát trên đường cùng đi
Lời anh hòa gió thầm thì
Ấm nồng hơi thở những gì em mang

Hanh hao gom sợi nắng vàng
Tâm hồn thơ quyện mênh mang đâu nghèo 
Tình em làn nước trong veo 
Đổ dồn về biển cuộn trào sóng mang.,.
 Bùi Nguyêt , CHLB Đức



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét