Thứ Năm, 30 tháng 8, 2018

SẮC THU VÀNG





SẮC THU VÀNG
(Họa nương vận " Ngâu")


Viễn xứ nơi này chẳng có Ngâu
Sương giăng mù mịt kín chân cầu
Bâng khuâng ánh nguyệt soi đêm lạnh
Thoảng thốt đồng hồ điểm giấc thâu
Ngồi đếm giọt buồn tình lại nhớ
Đứng nhin cảnh vắng dạ thêm sầu
Lá phong gói cả niềm tâm sự
Trong sắc thu vàng nhớ đến nhau.


Bùi Nguyệt - Chemnitz
----------------
NGÂU


Mùa thu vừa đến cũng vào Ngâu
Ô thước đàn chim nối nhịp cầu
Thương cảnh Ngưu Lang buồn gối lạnh
Xót tình Chức Nữ quạnh đêm thâu
Sông Ngân vời vợi soi đau khổ
Vũ trụ mênh mông trải thảm sầu
Thương nhớ khát khao ngày tái hợp
Mưa nguồn gió biển đáp bù nhau:


Hoàng Tấn Đạt

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2018

TẤM LÒNG CON



TẤM LÒNG CON
( Viết trong mùa Vu Lan, ngày giỗ Mẹ 17/7 âm lịch)


Con viết bài thơ ở xứ xa
Kính dâng phụ mẫu tại quê nhà
Biền xanh dào dạt in hình Mẹ

Mây trắng bồng bềnh hiện bóng Cha
Đảo ngược vòng xoay khi bão tố
Thuận theo số phận lúc phong ba
Sinh thành ghi tạc lời căn dặn
Thanh lịch tôn thêm nét mặn mà.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2018

TRONG LỄ VU LAN





TRONG LỄ VU LAN

Vương vấn khói hương tỏa ngạt ngào
Cúi đầu vái lạy thấu trời cao
Mẹ vẫn vân du thăm con cháu
Con mừng gặp lại lúc chiêm bao


Nụ cười hiền hậu trên gương mặt
Dãi nắng dầm mưa thủa cơ hàn
Lưng còng mẹ gánh đời cơ cực
Trĩu nặng trong lòng chẳng oán than


Đau thắt lòng con - dáng mẹ già
Vào ra trước ngõ ngóng con xa
Xứ người biền biệt trao cho mẹ
Thay con nuôi cháu giữ nếp nhà


Trăng mờ đã gác ở đầu non
Bóng mẹ trên cao hiện chập chờn
Một chốn đôi quê lòng ấp ủ
Âm thầm nâng đỡ bước chân con.


Bùi Nguyệt - Chemnitz
------------------
ĐÔI LỜI CẢM NHẬN


Trăng mờ đã gác ở đầu non
Bóng Mẹ trên cao hiện chập chờn
Một chốn đôi quê lòng ấp ủ
Âm thầm nâng đỡ bước chân con.


“Trăng mờ đã gác ở đầu non” vừa gợi ra trước mắt chúng ta cảnh không gian nhạt nhòa như mơ, như thực, vừa định hình được thời gian, thời điểm đêm đã sắp tàn. Từ đây ta lại hiểu rằng : Rằm Vu Lan này, người con gần trọn đêm không ngủ để tưởng nhớ người mẹ đã “ gánh cả đời cơ cực”, “thay con nuôi cháu giữ nếp nhà.” Đến đây tôi lại nhớ câu ca dao:

Cháu ơi cháu lớn với bà
Bố còn đi đánh giặc xa chưa về


Nhưng ở đây, không phải hoàn cảnh ấy, mà bà nuôi cháu vì mẹ cháu đang ở xứ người, nơi chân trời góc bể. Vì thế, hình ảnh đó luôn hiện lên trong tâm trí và trở thành luỡi dao vô hình cứa vào tấm lòng hiếu thảo của người con.

Đau thắt long con- dáng mẹ già
Vào ra trước ngõ ngóng con xa


Tuy Nhà thơ không nói ra, nhưng bạn đọc chúng ta vẫn thấy sự xót xa, tê tái của người mẹ trẻ ( Nhân vật trữ tình trong bài thơ) từng ngày, từng giờ diết da nhớ mẹ già và con thơ bé bỏng ở quê nhà. Xót xa lắm chứ! Tê tái lắm chứ! Con xa mẹ, mẹ xa con vẫn là nỗi đau buồn nhất của những người phụ nữ.
Khi còn tại thời, Mẹ nuôi cháu thay con, khi Mẹ đã trở về với cao tằng tổ khảo, Mẹ vẫn:


Một chốn đôi quê lòng ấp ủ
Âm thầm nâng đỡ bước chân con.


Vì con “ Một chốn đôi quê” nên mẹ dù đã trở về thế giới bên kia nhưng vẫn phải khi sang trời Tây khi về đất Á. Cũng cảnh tình “ Một chốn đôi quê”
ÔI! Đúng là: “ Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con” ( Chế Lan Viên)


HOÀNG TẤN ĐẠT

LÊ VU LAN





  LỄ VU LAN


Ngực cài hoa trắng lễ Vu Lan

Thắp nén tâm hương lệ đẫm tràn

Nhớ mái nhà tranh tình thắm đượm

Thương đôi mắt mẹ cảnh cơ hàn

"Dầm sương dãi gió" đành cam chịu

"Cõng nằng đội mưa" chẳng oán than
Công đức sinh thành luôn tạc dạ

Ơn sâu nghĩa nặng đọng tâm can.

Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2018

KHÚC GIAO MÙA



KHÚC GIAO MÙA

Lác đác trên cây điểm sắc vàng
Rừng đang thay áo đón thu sang
Nhẹ nhàng sương trắng ôm cành lá
Lưu luyến nắng hanh phủ má nàng
Viễn xứ đông sang buồn lạnh lẽo
Tha hương tuyết phủ nhớ mênh mang
Phương Nam sải cánh chim về tổ
Điệp khúc giao mùa dạ xốn xang.


Bùi Nguyệt - Chemnitz