Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2017

NHỮNG SẮC HOA




NHỮNG SẮC HOA

Mảnh mai e thẹn hoa xấu hổ
Dịu hiền tim tím hoa bằng lăng
Trống điểm tan trường hoa phượng đỏ
Nửa đêm quỳnh nở đón vầng trăng

Mười giờ tươi tắn môi em thắm
Hương ngát trắng xinh đóa hoa nhài
Kỷ niệm mùa thu vàng cánh cúc
Chào xuân phương ấy có nhành mai


Hương  bưới quê nhà
gói vấn vương
Thủy chung tình bạn  hoa sim tím
Tình yêu trao gứi bông hồng thắm
Ngọc lan ngào ngạt quyện
tình thương

Tỏa ngát hương sen mùa nắng hạ
Ty gôn xao xuyến nhớ lời nhau
Phong lan sương gió ngời xuân sắc
Niềm vui đằm thắm gửi hương cau


Muôn hoa khoe sắc ngào ngạt hương
Nắng sớm long lanh điểm hạt sương
Tặng hoa ai gửi niềm tâm sự
Gửi cả chờ mong lẫn giận hờn.

Bùi Nguyệt
Chemnitz ,CHLBĐúc

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2017

HƯƠNG SẮC MÙA XUÂN

                          Xuân quá khứ và xuân hiện tại
               Lắng đọng trong lòng hương sắc mùa xuân.

 ----------------
HƯƠNG SẮC MÙA XUÂN

Nắng xuân gọi chồi non tình giấc
Cánh én chao nghiêng ríu rít rủ nhau về
Thẫn thờ bên khung cửa sổ
Nương hồn theo hơi ấm tình quê


Nhớ mẹ ngồi gói bánh chưng xanh
Đón con về vui ngày đoàn tụ
Hòa tiếng cười mừng xuân pháo nổ
Đêm Giao thừa vang tiếng chuông ngân


Náo nức gái trai hái lộc đầu xuân
Đêm Trừ tịch tiếng nói cười rộn rã
Xốn xang cả cỏ cây hoa lá
Trước Phật đài nghi ngút khói hương bay


Ôi! Mùa xuân quê mẹ dưới trời Tây
Đang tái hiện trong niềm thương nỗi nhớ
Nhớ bánh chưng xanh nhớ hoa đào nở
Cha mẹ già hớn hở đón mừng con


Xuân đã về đánh thức những chồi non
Đánh thức trong ta cả thời con gái
Xuân quá khứ và xuân hiện tại
Lắng đọng trong lòng hương sắc mùa xuân.


Bùi Nguyệt

 Chemnitz - CHLB Duc

Thứ Tư, 11 tháng 1, 2017

Tết cổ truyền trên xứ tuyết



Tết cổ truyền trên xứ tuyết

“Ở quê nhà mẹ cha ơi! Có biết
Năm mới sang điểm hoa tuyết trên cành
Nỗi nhớ trong con lại cồn cào da diết
Bên bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh…"


Tôi không ngờ bài thơ “ Xuân xa xứ” của tôi lại được cô bạn gái người Kinh Bắc đọc thuộc lòng và cứ ngâm nga, tỏ ra tâm đắc lắm. Có lẽ cô ấy cũng đang như tôi da diết nhớ những ngày Tết cổ truyền ở quê hương.
Ngày mai là ngày 30 Tết; đêm mai còn gọi là đêm Trừ tịch. Đêm Trừ tịch ở quê, bếp nhà ai cũng đỏ lửa, và quây quần bên nồi bánh chưng xanh, không khí gia đình rất yên bình và ấm áp. Ngoài đường phố, nam thanh nữ tú vừa đi hái lộc đầu xuân vùa đi xem pháo hoa mà Nhà nước ta vẫn tổ chức để đón mừng năm mới ở Thủ đô Hà Nội và những thành phố lớn trong cả nước. Cái cảnh tưng bừng náo nức này, ở đây - trên đất khách quê người, chúng tôi chỉ được nhìn thấy qua màn ảnh truyền hình. Ngay cả những lời chúc của người thân trong gia đình, của bạn bè trong nước cũng chỉ được nghe qua điện thoại. Không gian được xích lại cũng là nhờ thời đại thông tin.
Năm nào, đêm Giao thừa, các con, bạn bè cũng chúc Tết tôi trên điện thoại. Phút Giao thừa năm ngoái, anh bạn tôi ở Mỹ Đức – Hà Nôi gọi điện chúc Tết tôi. Thật bất ngờ, tôi nghe được cả tiếng gà gáy vọng vào trong điện thoại
Ôi! Lâu lắm rồi tôi mới được nghe tiếng gà gáy sáng mà cứ ngỡ hồn quê đang da diết gọi tên mình. Và thế là nỗi nhớ gia đình, quê hương, đất nước cứ trào dâng như sóng dậy trong lòng tôi lúc ấy. Lúc ấy, chỉ ước mình có cánh để bay về vui Tết ở quê hương.
Tâm trạng đó, giờ đây cũng đang tái diễn trong tôi và có lẽ đó là tâm trạng chung của những người con xa xứ, cháy lòng nỗi nhớ quê hương, nhớ cả những điều bình thường nhất: giọt mưa phùn bay lất phất, làn gió bấc cuối mùa đông. Nhớ cảnh đào hoa nở rực hồng.
Dù ở bất cứ nơi đâu trên Năm châu, bốn biển, người Việt Nam chúng ta khi xa xứ, luôn tạo ra một không gian riêng cho mình, trong cái không gian chung của nước sở tại. Nói theo cách nói của nhà văn Nguyễn Đình Thi thì đó là “Khoảng trời xanh” của cộng đồng người Việt. Vâng! “Khoảng trời xanh” ở đây chính là bản sắc văn hóa Việt Nam: Đó là lời ăn tiếng nói, là phong tục tập quán, là trang phục, là nếp sống mang truyền thống quê hương.
Hòa trong không khi ở quê nhà , Đại sứ quán nước ta tại Đức đã tổ chức mừng xuân đón tết Giáp Ngọ tại tòa Thị chính Berlin.
Ở mỗi đia phương,Thành phố. các hội đoàn cũng tổ chức cho bà con cộng đồng họp mặt, phát phần thưởng cho các cháu học sinh có thành tích trong học tập, rồi cùng múa cho nhau xem, hát cho nhau nghe những làn điều dân ca mượt mà êm ái, những ca khúc hào hùng đi cùng năm tháng và những bản tình ca đậm đà bản sắc dân tộc Việt Nam. Những bài thơ ấy, bài ca ấy đã nâng cao lòng tự hào dân tộc và thắt chặt tình đoàn kết yêu thương đùm bọc lẫn nhau như lời ông cha khuyên nhủ:

"Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn"

Nơi đây, những ngày này chỉ có thông xanh cùng tuyết trắng, nhưng ở mỗi gia đình người Việt, cũng có hoa đào hoặc hoa mai, có khi đó chỉ là hoa giả nhưng bản sắc dân tộc thì rất thật. Đặc biệt là bánh chưng, bánh tét - hương vị chính của ngày Tết cổ truyền được người Việt ở đây làm ngay dưới trời Tây trên xứ tuyết. dâng lên thờ cúng ông bà của những người con lúc nào cũng hướng về quê cha đất tổ. Cùng nhau lưu giữ dòng chảy văn hóa Việt Nam mãi mãi trường tồn trong trái tim những người con xa xứ.
Xuân Giáp Ngọ

Bùi Nguyệt
(Chemnitz (CHLB Đức)

---------
 Bài đăng lại.

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

XUÂN XA XỨ



                                    Anh tuyết chup ngay 9/1/ 2017 tai Augustusburg

XUÂN XA XỨ

Bài thơ Xuân ở nơi đây con viết
Năm mới sang điểm hoa tuyết trên cành
Nỗi nhớ trong con lại cồn cào da diết
Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh


Mẹ lặng lẽ giữ ấm hồng ngọn lửa
Mái nhà xưa vương vấn khói lam chiều
Bao khát khao trào dâng trong lòng mẹ
Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu


Nơi xa xứ lặng thầm từng khoảnh khắc
Nhớ mẹ hiền chải mái tóc cho con
Bàn tay mẹ nhẹ gỡ từng sợi rối
Giữ nuột nà suối tóc phủ lưng thon


Nhìn thông xanh trên cành tuyết phủ
Nhớ đào, mai đượm nắng ấm quê nhà
Niềm hạnh phúc ngập tràn trong giấc ngủ
Con ngả đầu vào lòng mẹ vai cha !


Hình dáng anh với nét cười đôn hâu
Của ngày xưa trong tiềm thức hiện về
Đêm Trừ tịch cùng nhau đi hái lộc
Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya


Chông chênh quá nơi đây bao năm tháng
Tiếng Xuân cười khúc khích gợi tình ai
Ôi! Da diết những mùa Xuân khát vọng...
Vẳng tiếng gà xao xuyến buổi ban mai.


Bùi Nguyệt - Chemnitz.
-------


LỜI BÌNH CỦA HUYỀN TRANG

Xuân về Tết đến là những ngày đoàn tụ của mỗi gia đình chúng ta. Những người còn ở xa, thì càng da diết nhớ mẹ cha, anh em ,chòm xóm .Bài thơ “Xuân xa xứ”là tâm trạng ấy của Nhà thơ Bùi Nguyệt, hiện đang ở CHLB Đức
Xin hãy nghe lời bày tỏ tâm tình của chị với cha mẹ:

Nơi quê nhà mẹ cha ơi! Có biết
Năm mới sang tuyết điểm trắng trên cành

Hình ảnh tuyết điểm trắng trên cành gợi ra một không gian vắng lặng, lạnh lẽo đang thấm vào nỗi buồn, lan vào nỗi nhớ da diết, cồn cào như sóng dậy trong lòng của nhà thơ :
khi xuân về nỗi nhớ quê da diết
Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh

“Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh” là bức tranh tả thực. Trước mắt ta , hiện ra một không gian nhỏ trong một mái ấm gia đình,. có ngọn lửa hồng bập bùng tỏa ánh sang người mẹ đang lặng lẽ gói bánh chưng, để mừng xuân, đón tết.
Có lẽ vì cái lạnh đêm cuối đông nên mẹ phải sưởi ấm bắng bếp lủa đó là điều bình thương . Nhưng cái hay ở đây là từ hơi ấm ngọn lửa, tác giả đã liên tưởng tới hơi ấm của tình yêu thương, ấp ủ trong một gia đình quả là tài tình, thú vị:
Mẹ lặng lẽ giữ ấm hồng ngọn lửa
Mái nhà xưa vương vấn khói lam chiều

Rõ ràng, ngọn lửa ở đây đã mang tính ẩn dụ - ngọn lửa hạnh phúc,ngọn lửa yêu thương ngọn lử niềm tin . Nó chính là ngọn lửa lòng của mẹ . Hiểu như thế ta mới thấy có lý khi tác giả hạ tiếp những câu sau:
Bao khát khao trào dâng trong lòng mẹ
Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu

Vẫn là sư liên tưởng độc đáo, Tác giả đã cụ thể hóa ý trừu tượng : “Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu” Trừu tượng là nỗi nhớ niềm thương con của mẹ, cụ thể nhiều như những hạt gạo mẹ đang gói bánh đêm nay, làm sao mà đếm được.
Từ đây, tứ thơ được phát triển theo dòng suối cảm xúc trào dâng của tác giả :

Nhớ mẹ hiền chải mái tóc cho con
Bàn tay mẹ nhẹ gỡ từng sợi rối
Giữ nuột nà suối tóc phủ lưng thon

Qua cử chỉ “ Nhe nhàng gỡ từng sợi rối”,ta thấy mẹ thật là cưng chiều, âu yếm thương yêu con gái của mình, dù con đã trở thành một thiếu nữ có “suối tóc phủ lưng thon” chắc chắn đã hút hồn những người khác giới! Có lẽ là
Hình dáng anh với nét cười đôn hậu
Của ngày xưa trong tiềm thức hiện về
Đêm Trừ tịch cùng nhau đi hái lộc
Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya

Chỉ vài nét chấm phá thế thôi, nhưng tuyệt vời hạnh phúc! Ngập tràn không khí mùa xuân. Xuân đất trời, xuân trong lòng người “Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya” Đây mới tâm điểm của hạnh phúc gia đình:
Niềm hạnh phúc ngập tràn trong giấc ngủ
Con ngả đầu vào lòng mẹ vai cha !

“Con ở đây có thể là tác giả và cũng có thể hiểu là con của tác giả.. Hai cách hiểu vẫn hoàn toàn logic trong một mái ấm gia đình khi “cơm lành canh ngọt” ấm êm, hạnh phúc biết nhường nào. Nhưng tội nghiệp thay, giờ đây, trong văn cảnh này, sự êm ấm ấy chỉ còn là kỷ niệm. Chỉ còn là khát vọng, ước mơ:
Ôi! da diết những mùa xuân khát vọng...
Vẳng tiếng gà xao xuyến buổi ban mai.

Hai câu thơ cuối khép lại bài thơ nhưng lại mở ra một chân trời tươi sáng của buổi bình minh vẳng tiếng gà như tiếng gọi của hồn quê đối với người viễn xứ. Hình tượng thơ được nâng lên, tầm khái quát được mở rộng.
Nhà thơ ơi!Tâm cảnh của chị cũng là tâm cảnh của chúng tôi – những người ở “Hai phía chân trời” Đoc bài thơ này càng tăng thêm nỗi nhớ quê hương, nhất là lúc xuân về Tết đến.

HUYỀN TRANG
--------------
Anh tuyết chup ngay 9/1/ 2017 tai Augustusburg

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2017

THẤU HIỂU



THẤU HIỂU

Tuyết trải mêng mông phủ trắng đường
Nằm trên thảo mộc dưới màn sương
Như hoa lấp lánh ôm cành níu
Tựa ngọc lung linh quyện nắng buông
Xao xuyến lòng người nơi viễn xứ
Cồn cào nỗi nhớ chốn quê hương
Có ai thấu hiểu cùng nhau nhỉ?
Ngắm cảnh nơi này gợi vấn vương.

Bùi Nguyệt

LÃNG DU CÙNG TUYẾT


                                                 
LÃNG DU CÙNG TUYẾT

Tinh khôi hoa tuyết đậu bờ vai
Thấm lạnh hồn thơ vượt chặng dài
Níu gót chân đi trong nắng sớm
Theo làn gió thổi dưới ban mai
Lạc miền cổ tích mơ huyền thoại
Dạo chốn đào nguyên vọng nguyệt đài
Âp ủ niềm tin nuôi khát vọng
Cùng người tri kỷ dệt tương lai.

Bùi Nguyệt
Flöha những ngày tuyết rơi 5/1/ 2017

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2017

HOA - RƯỢU - THƠ




HOA - RƯỢU - THƠ
(Thủ nhất thanh - tứ đối)


HOA
Hoa đào chúm chím chào xuân mới
Hoa tuyết lả lơi hứng nắng vàng
Hoa ủ hương thơm lời dịu ngọt
Hoa lồng nhụy thắm nét đoan trang
Hoa tươi ánh mắt lòng xao xuyên
Hoa đẹp tình yêu dạ xốn xang
Hoa nở nồng nàn luôn kết tụ
Hoa cười rạng rỡ mãi vương mang

Bùi Nguyệt - Chemnitz
-------------
RƯƠU & THƠ
( Thủ nhất thanh, tứ đối.)


RƯỢU
Rượu tiễn Bính Thân nhiều bạn quý
Rượu chào Đinh Dậu lắm điều hay
Rươu tình dẫn lối trang đời đẹp
Rượu nghĩa soi đường lý tưởng say
Rượu thấm làn môi xuân sắc dậy
Rươu hòa mạch cảm cánh thơ bay
Rượu mời thi hữu lòng phơi phới
Rượu trải tâm hồn dạ ngất ngây

Hoàng Tấn Đạt
---
THƠ*

THƠ Mừng năm mới hưng toàn nước
THƠ Chúc xuân tươi phúc mọi nhà.
THƠ Tết tưng bừng chùm pháo nổ
THƠ Xuân phơi phới hạt mưa sa.
THƠ Tình lai láng hoà dòng nhạc
THƠ Trẻ ngân vang rộn tiếng ca.
THƠ Rượu nồng nàn ru mộng đẹp
THƠ Say đằm thắm ước mơ hoa.

Phạm Văn Dương

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

CHÚC MỪNG NĂM MỚI



CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Chào đón Xuân về rộn tiếng ca
Chúc mừng Năm mới bạn gần xa
Hòa chung tiếng pháo ta cùng chúc
Vượng tài lộc phát đẹp phong gia


Cuộc sống an lành tràn hạnh phúc
Cây đời tươi thắm nở thêm hoa
Hội tụ bên nhau trên nước Đức
Âm áp tình quê một mái nhà


Nào! Hãy cụng ly chúc mừng nhau
Công thành danh toại dưới trời Âu
Vòng tay nồng ấm trong vũ điệu
Khúc nhạc lời thơ đượm sắc màu.


Bùi Nguyệt, Chemnitz