Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

VIẾT TRONG LỄ VU LAN - Bùi Nguyệt


VIẾT TRONG LỄ VU LAN

Vương vấn khói hương tỏa ngạt ngào
Cúi đầu vái Mẹ thấu trời cao
Mẹ vẫn vân du thăm con cháu
Con mừng gặp Mẹ lúc chiêm bao

Nụ cười hiền hậu trên gương mặt
Dãi nắng dầm mưa thủa cơ hàn
Lưng còng Mẹ gánh đời cơ cực
Trĩu nặng trong lòng chẳng oán than

Đau thắt lòng con- dáng Mẹ già
Vào ra trước ngõ ngóng con xa
Xứ người biền biệt trao cho Mẹ
Thay con nuôi cháu giữ nếp nhà

Trăng mờ đã gác ở đầu non
Bóng Mẹ trên cao hiện chập chờn
Một chốn đôi quê lòng ấp ủ
Âm thầm theo dõi bước chân con.
Le Vu Lan 2015
Bùi Nguyệt
Chemnitz, CHLB Đức

-------------
CAM NHAN BAI THO 

Trăng mờ đã gác ở đầu non
Bóng Mẹ trên cao hiện chập chờn
Một chốn đôi quê lòng ấp ủ
Âm thầm theo dõi bước chân con.

“Trăng mờ đã gác ở đầu non” vừa gợi ra trước mắt chúng ta cảnh không gian nhạt nhòa như mơ, như thực, vừa định hình được thời gian, thời điểm đêm đã sắp tàn. Từ đây ta lại hiểu rằng : Rằm Vu Lan này, người con gần trọn đêm không ngủ để tưởng nhớ người mẹ đã “ gánh cả đời cơ cực”, “thay con nuôi cháu giữ nếp nhà.” Đến đây tôi lại nhớ câu ca dao:

Cháu ơi cháu lớn với bà
Bố còn đi đánh giặc xa chưa về

Nhưng ở đây, không phải hoàn cảnh ấy, mà bà nuôi cháu vì mẹ cháu đang ở xứ người, nơi chân trời góc bể. Vì thế, hình ảnh đó luôn hiện lên trong tâm trí và trở thành luỡi dao vô hình cứa vào tấm lòng hiếu thảo của người con.

Đau thắt long con- dáng mẹ già
Vào ra trước ngõ ngóng con xa

Tuy Nhà thơ không nói ra, nhưng bạn đọc chúng ta vẫn thấy sự xót xa, tê tái của người mẹ trẻ ( Nhân vật trữ tình trong bài thơ) từng ngày, từng giờ diết da nhớ mẹ già và con thơ bé bỏng ở quê nhà. Xót xa lắm chứ! Tê tái lắm chứ! Con xa mẹ, mẹ xa con vẫn là nỗi đau buồn nhất của những người phụ nữ.
Khi còn tại thời, Mẹ nuôi cháu thay con, khi Mẹ đã trở về với cao tằng tổ khảo, Mẹ vẫn:

Một chốn đôi quê lòng ấp ủ
Âm thầm theo dõi bước chân con

Vì con “ Một chốn đôi quê” nên mẹ dù đã trở về thế giới bên kia nhưng vẫn phải khi sang trời Tây khi về đất Á. Cũng cảnh tình “ Một chốn đôi quê”
ÔI! Đúng là: “ Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con” ( Chế Lan Viên)


Hồng Tấn Anh
----
Theo nguon
 http://www.nguoiviet.de/nv/modules.php?name=News&op=viewst&sid=33336

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

LỄ VU LAN - Bùi nguyệt


                                      Biển rộng trời cao ơn phụ mẫu
                           Ngực cài hoa trắng lễ Vu Lan.

----------------------------

LỄ VU LAN

Ngực cài hoa trắng lễ Vu Lan
Bái lạy hương linh lệ ứa tràn
Nhớ mái nhà ta thời thịnh vượng
Thương đôi mắt mẹ lúc cơ hàn
Thay con nuôi cháu đành cam chịu
Gánh nắng đội mưa chẳng oán than
Biển rộng trời cao ơn phụ mẫu
Ngực cài hoa trắng lễ Vu Lan.


Bùi nguyệt
----
Cac bai tho hoa

 KỶ VẬT MÃI CÒN
( Họa thơ Bùi Nguyệt)

 
Kỷ vật mãi còn cây ngọc lan

Hái hoa nhớ mẹ lệ tuôn tràn
Khi ôm con nhỏ truyền hơi ấm
Lúc trải đường xa vượt gió hàn
Năm nắng mười mưa không oán trách
Ba chìm bảy nổi chẳng kêu than
Đảm đang chung thủy lòng thơm thảo
Kỷ vật mãi còn cây ngọc lan
Hoàng Tấn Đạt

------------------- 

NHỚ MẸ
( Họa thơ Bùi Nguyệt)

 
Ngậm ngùi nhớ Mẹ thắm nhành lan

Tháng bảy mưa rơi lũ ngập tràn
Đời mẹ dãi dầu thân khó nhọc
Kiếp cha cay đắng phận bần hàn
Trọng nhân hơn thiệt nào so tính
Mến nghĩa mất còn chẳng thở than
Con cháu tri ân vun gốc phúc
Xum xuê hòe quế ngát hương lan
Xuân Chính

------------------
 HỌA Y ĐỀ
 
Dâng hương kính cẩn lễ Vu Llan

Khấn vái vonng linh lệ ngâp tràn
Mãi nhớ nhà ta thời khốn khó
Không quên họ tộc buổi bần hàn
Phước phần thỏa dạ không hờn trách
Sương khổ cam lòng chẳng oán than
Công đức mẫu thân con tạc dạ
Dâng hương kính cẩn lễ Vu Lan
Ái Xuân

-----------
 

Thứ Tư, 19 tháng 8, 2015

KHI THU SANG - Bùi Nguyệt

    Nhip sóng tình xao xuyến nước hồ thu.  
                         H Chemnitz
 ---------------
KHI THU SANG   

Nhớ thu qua ta dạo bước hồ Gươm   
Tay ấm bàn tay mê say đằm thắm    
Mặt nước lăn tăn sóng gợn
Mái đầu dìu dịu sương đêm
Ánh đèn khuya dọi bước chân êm
Heo may đã len dần trong kẽ lá
 thấm vào đôi má
Gió chuyển mùa theo vòng xoáy thời gian

Hè qua rồi một mùa nữa thu sang
Rực sắc màu ở hai đầu thương nhớ
Rừng phong theo trái tim theo thắp lửa
Đất trời chuyển sắc lá vàng rơi.

Trên đường đời bao trắc trở anh ơi!
Trong giá lạnh ướp úa vàng sắc lá
Trong giá lạnh càng cồn cào trong dạ
Nhip sóng tình xao xuyến nước hồ thu.  


Bùi Nguyệt -  Chemnitz

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

VẦN THƠ CUỐI HẠ - Bùi Nguyệt.


  
                      
VẦN THƠ CUỐI HẠ
Hè mới đến mà sao đi vội vã!
Để thu về lai nhuốm đỏ rừng phong
Cả thảo mộc cũng thở dài trong buốt giá
Giọt nắng quê hương càng khao khát trong lòng
               
Anh có gửi nắng vàng - hồn quê mẹ
Cùng sắc màu mía ngọt tre xanh
Để ấm áp môi hồng má thắm
Ở nơi này em ấp ủ tình anh.

 Bùi Nguyệt.

Sinh hoat tho.


Nụ cười rạng rỡ giữa khuôn viên
Quẳng gánh lo đi trút hết phiền
Anh kéo em hò vui gắng đẩy
Tâm hồn trở lại tuổi thanh niên.



Buổi sinh hoạt ngoài trời chiều chủ nhật 16/8/2015 cua HVHNT Chemnitz tại nhà vườn của Nhà thơ Nga Phúc .
Buổi họp mặt thật vui và ấm áp. Cám ơn các anh chị và các bạn.



                                       


Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

CẢM NHẬN BÀI THƠ " MÙA ĐI"



              nh Thế Sáng
   ---------------------



MÙA ĐI 

                 
 Hết hè rồi nhớ lắm tiếng cuốc kêu

Con ong mật, ngại bay hơn mọi bữa 

Cánh chuồn chuồn lại dùng dằng ngưỡng cửa!

Tiếng ve sầu ngân mãi bản tình si?



Mùa vừa về...lại lặng lẽ ra đi 

Lòng chưa ấm đã trở thành quá khứ!

Đã vụt tắt khi tình vừa bén lửa 

Chưa kịp say, đã cạn hết mùa rồi…



Nắng mới bừng đã vội tắt hè ơi!

Cửa vẫn ngỏ để đón mùa nắng tới 

Mùa qua rồi! Một nửa còn trông đợi

Muốn cài then nhung nhớ chẳng cho cài 



Mùa này đi, mùa khác đến mốt mai?

Sợi nắng bện cho chúng mình gần lại

Mùa sẽ về, tôi nhủ lòng tôi mãi 

Chờ đợi thôi, năm tới đón hè về!  

   Berlin cuối hạ 2014  

       Thế Sáng - Berlin  

----

CẢM NHẬN BÀI THƠ " MÙA ĐI"

    Đọc bài thơ “MÙA ĐI“ của Thế Sáng, ta bắt gặp tâm trạng hoài niệm trong bài thơ tình, khá  lãng mạn.
    Theo quy luật của vũ trụ, mùa đến rồi đi, hạ qua thì thu tới. Bốn mùa thay đổi: xuân, hạ, thu, đông. Trong bốn mùa ấy, có lẽ mùa thu buồn hơn cả nên tác giả mới buồn khi mùa hạ qua mau. Buồn nhưng không ủy mị, nuối tiếc nhưng không kêu gào, thất vọng nhưng không oán trách, không giận hờn ai, chỉ tiếc thôi! Tiếc nuối một mùa đã qua và một bóng hình nào đó ẩn hiên trong hình bóng của quê hương có tiếng cuốc gọi hè và những tiếng ve ngân vang dưới nắng vàng rực rỡ. Phải chăng, đó là bóng hình một người con gái, tâm điểm của sự nhớ nhung tiếc nuối trong cảnh tình:  

          Mùa vừa về...lại lặng lẽ ra đi 

          Lòng chưa ấm đã trở thành quá khứ!

          Đã vụt tắt khi tình vừa bén lửa 

          Chưa kịp say, đã cạn hết mùa rồi

    Thời gian thì trôi nhanh, mối tình thì chớm nở. Chao ôi! Vừa chớm nở có lẽ đã thành dang dở như mùa hè vừa mới về đã lặng lẽ ra đi.  

    Hình ảnh của mùa hè được tác giả đưa vào thơ mà chỉ có ai đã từng ở quê mới ngấm hết điều đó. Bài thơ được viết ở nơi xa xứ - ở Berlin xa quê vạn dặm… những câu thơ cứ cứa vào vào nỗi nhớ quê, nơi đó ta đã một thời từng đội nắng đội mưa.  

    Ai cũng biết mùa hè mang lại hơi ấm cho mọi người trên xứ tuyết. Đối với cộng đồng người Việt, nó còn là hơi ấm của quê hương rực rỡ nắng vàng, nét đặc trưng của Việt Nam yêu quý. Còn ở đây, mùa hè lại vô cùng ngắn ngủi. Vừa chợt đến đã qua mau làm tác giả nuối tiếc, nhớ nhung hơi ấm của thiên nhiên như hơi âm tình yêu vừa mới bừng lên đã vụt tắt làm hẫng hụt, như mất đi một nủa hương vị cuộc đời. Sự mất mát ấy càng tăng thêm nỗi nhớ nhung, khát khao, luyến tiếc. Tác giả càng muốn quên thì lại càng thêm nhớ. Câu thơ đã sử dụng nghệ thuật ẩn dụ, cụ thể hóa cái trừu tượng qua hình ảnh "cài then" đã làm cho câu thơ có sức gợi tả, gợi cảm. Gây được ấn tượng cho bạn đọc.  

    Trong bài “Đoàn thuyền đánh cá” của cố thi sỹ Huy Cận cũng sử dụng hình ảnh “Cài then” để ví ngầm cánh cửa của biển đêm:  

          Mặt trời xuống biển như hòn lửa

          Sóng đã cài then đêm sập cửa

    Còn Thế Sáng thì ví ngầm cánh của tình yêu. Tôi nghĩ thủ pháp nghệ thuật ẩn dụ này, vừa là kế thừa, vừa là sáng nét tư duy sáng tạo. Cánh cửa ấy vừa mới mở ra đã khép lại. Khép lại nhưng không cài then bởi còn da diết nhớ nhung.  

          Cửa vẫn ngỏ để đón mùa nắng tới 

          Mùa qua rồi! Một nửa còn trông đợi

          Muốn cài then nhung nhớ chẳng cho cài 

          Bài thơ mở ra trong niềm tin yêu hy vọng:

          Mùa sẽ về, tôi nhủ lòng tôi mãi 

          Chờ đợi thôi, năm tới đón hè về!

    Đón hè về hay đón hơi ấm của tình yêu vừa chớm nở đang ở phía chân trời vời vợi xa xôi? Câu thơ mang nhiều tầng ý nghĩa gợi cho chúng ta nhiều sự liên tưởng. Đây cũng là điểm thành công của Thế Sáng trong việc sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh.  

    Tựa đề là “Mùa đi” nhưng lòng người thì níu lại có phải thế không tác giả- người mà có những bài thơ đã chiếm được cảm tình của bạn đọc.  


Bùi Nguyệt (Chemnitz, CHLB Đuc) 

------

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

NHỊP CẦU XUYÊN LỤC ĐỊA (Họa " Nhịp cầu Việt Đức")

 -
NHỊP CẦU VIỆT ĐỨC

Việt - Đức bốn mươi năm bắt tay
Văn minh Âu Á vững khơi đầy
Giao lưu hội nhập phồn vinh nước
Kết nối hoà đồng tuyệt đỉnh mây
Văn hoá con người luôn dựng đắp
Tinh thần dân tộc quyết tâm xây
Nhịp cầu liên kết luôn bền chắc
Khơi sắc sáng bừng Đông chí Tây
Sơn Thu (Berlin)
------------
 NHỊP CẦU XUYÊN LỤC ĐỊA
(Họa " Nhịp cầu Việt Đức")

Mối tình hữu nghị ấm vòng tay
Bốn chục năm qua vẫn ắp đầy
Văn hóa cội nguồn ngời bản sắc
Tinh hoa nhân loại sáng chân mây
Nâng cao trí tuệ nên truy cập
Mở rộng tầm nhìn để dựng xây
Viêt - Đức nhịp cầu xuyên lục địa
Trên đường hội nhập dưới trời Tây.

Bùi Nguyệt, Chemnitz

TÌNH MẸ - QUA TÌNH MẸ TA HIỂU ĐƯỢC LÒNG CON

            Bao QUE HUONG - Thang 7/2015
--------------------
TÌNH MẸ

 Mẹ ơi nhớ mẹ mỗi chiều
Băn khoăn trăn trở nhiều điều thương con
Mẹ là cả dải nước non
Đi xa muôn dặm cho con lối về


Mẹ là sông núi triền đê
Cho con nguồn chảy tràn về nước trong
Mẹ là ngọn lửa sưởi lòng
Xua tan giá lạnh đêm đông xứ người


Mẹ là người bạn đường đời
Chia cay sẻ ngọt của người tha hương
Tình mẹ ôm cả đại dương
Ngập tràn sắc nắng quê hương đón chờ.,.


Bùi Nguyệt
Chemnitz,CHLB Đức

----------------
QUA TÌNH MẸ TA HIỂU ĐƯỢC LÒNG CON

Mẹ là đề tài muôn thuở của thi ca. Tôi đã nghe nhiều bài hát, đọc nhiều bài thơ nói về mẹ, thấy thương những bà mẹ Việt Nam : anh hùng ,bất khuất ,trung hậu đảm đang, như tám chữ vàng mà Bác Hồ đã tặng. Nhưng khi đọc "Tình mẹ" của tác giả Bùi Nguyệt, tôi lại thấy thương người con viết bài thơ hơn người mẹ viết ở trong thơ.

Mẹ ơi! Nhớ mẹ mỗi chiều
Băn khoăn trăn trở nhiều điều thương con


Mở đầu bài thơ là lời gọi mẹ, giãi bày với mẹ nỗi nhớ, niềm thương của người con tha hương khi chiều buông, nắng tắt. Vì thời điểm này mới được thảnh thơi, nghỉ ngơi sau ngày lao động. Gia đình xum họp trong bữa cơm chiều. Đây cũng là thời điểm gà sắp lên chuồng, chim đang về tổ và cả cái màu hoàng hôn kia cũng gợi nhớ, khêu buồn đối với những người xa quê hương xứ sở.
Đến đây tôi lại nhớ câu ca dao:

Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều


Đó là tâm trạng của người con gái ngày xưa lấy chồng xa , mà xa nhất thì cũng chỉ là khác tỉnh ,khác miền nên phạm vi của nỗi nhớ chỉ là một vùng quê." Quê mẹ ". Còn cái niềm thương, nỗi nhớ của những người viễn xứ thì bát ngát mênh mông, bao trùm cả non sông đất nước.

Mẹ là cả dải nước non
Đi xa muôn dặm cho con lối về



Nỗi nhớ mẹ của tác giả gắn liền với nỗi nhớ Tổ quốc mang hình chữ S.
Thiết nghĩ cụm từ"Dải nước non" Rất chuẩn với dáng hình đất nước Việt Nam. Dáng hình ấy luôn hiện hữu trong đáy lòng tác giả.
Hình ảnh mẹ gắn chặt với hình dáng non sông. Tầm khái quát này vừa có chiều sâu về tư tưởng, vừa có bề rộng về tình cảm. Từ mạch cảm xúc ấy, nhà thơ đã cụ thể hóa ý trìu tượng tình mẹ, lòng con bằng nghệ thuật điệp ngữ và liên hiệp tỷ dụ:


Mẹ là sông núi con đê - Cho con nguồn chảy
Mẹ là dải nước non - cho con lối về
Mẹ là ngọn lửa - Sưởi lòng con khi giá lạnh đêm đông
Mẹ là bạn đường đời -để chia cay sẻ ngọt .
Mẹ là ánh sáng mặt trời ôm cả đại dương - để ngập tràn rực nắng quê hương!


Rõ ràng mẹ là tất cả ,mọi cảnh sắc quê hương đều vấn vương bóng mẹ .Cái thú vị ở đây là sư liên tưởng rất logic trong một hệ thống hình ảnh vừa kỳ vĩ, vừa giản dị. Kỳ vĩ là vầng thái dương, là nước non, sông núi, con đê ...,giản dị là bạn đường, ngọn lửa . Mẹ là thế đó! Tình mẹ là thế đó, mênh mông mà vô cùng gần gũi, vô cùng ấm áp ,chia bùi sẻ ngọt cho con .
Kết cấu của bài thơ gây bất ngờ cho người đọc. Đó là hệ thồng không gian đang từ lớn nước non , sông núi ) cứ thu nhỏ dần (ngọn lửa ) rồi bất thần mở ra một không gian mênh mông vô cùng vô tận:


Tình mẹ ôm cả đại dương
Ngập tràn sắc nắng quê hương đón chờ


Tình mẹ ở đây được tác giả dùng nghệ thuật ẩn dụ qua động từ "ôm" khá tài tình, vừa cụ thể hóa được ý trìu tượng, vừa gợi ra sự liên tưởng cho bạn đọc. Tình mẹ rộng lớn hơn cả đại dương, còn bao trùm cả đại dương như ánh sáng mặt trời ấm áp. Thiết nghĩ, nếu không phải là người con xa quê, ở nơi xứ tuyết như Nhà thơ Bùi Nguyệt thì khó có thể viết được câu thơ như thế.
Và sự liên tưởng logic ấy đã góp phần mang lại giá trị thẩm mỹ của bài thơ.
Qua "Tình mẹ" ta hiểu được cả lòng con! Nếu tình mẹ mênh mông thì lòng con sâu nặng. Nhớ nhiều thương lắm người mẹ già ở quê nhà đang từng ngày trăn trở thương con.


“Khi tà duơng gác đỉnh non
Cha thương mẹ nhớ mong con trở về”


Tình thương đâu chỉ như nước trong nguồn mà ôm cả đại dương mênh mông vời vợi.
Nhà thơ ơi! Phải thế này không: Sợi nhớ sợi thương cuốn trọn địa cầu? Tâm cảnh này đâu chỉ của riêng ai?
Thương đôi mắt của những người viễn xứ
Đăm đắm nhìn quê mẹ phía xa xăm !


HOÀNG TẤN ĐẠT
-------------

 

Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

THỎA NIỀM MƠ - Duong Thi xuong hoa




THỎA NIỀM MƠ
(H
ọa "Họa thơ" HTN)

Xứ người ấp ủ mối duyên thơ
Đất Á trời Âu vẫn đón chờ
Chọn tứ hiệp vần mềm dải lụa
Sinh tình đối cảnh óng đường tơ
Sâu xa ngữ nghĩa lòng thêm sáng
Chu chỉnh luật niêm ý chẳng mờ
Xướng họa cùng nhau đời mãi đẹp
Tâm hồn bay bổng thỏa niềm mơ

Bùi Nguyệt, Chemnitz.
-----------------
Họa thơ


Xong một cữ thiền tập họa thơ
Đồng môn thi hữu hẳn đang chờ
Chọn lời đối nghĩa mình ươm lụa
Lựa chữ đáp tình bạn dệt tơ
Nghĩ được đôi câu lòng sáng tỏ
Viết xong ba vận dạ không mờ
Ý thời chọn tứ “Trường Sinh học”?
Rèn đức, thành tâm thỏa ước mơ.


Môn sinh HOÀNG TIẾN NHẪN 
Việt Trì 
----------------
 GỬI BÁC TIẾN NHÃN
( Họa " Họa thơ" )


Cảm ơn Tiến Nhãn gửi bài thơ
Xin họa hồi âm kẻo bác chờ
Có lẽ thuận duyên thì quyện bút
Chắc rằng hợp cảnh mới vương tơ
Luân xa khai mở tâm càng định
Kinh lạc khơi thông trí chẳng mờ
Khử trược lưu thanh bừng huệ nhãn
"Trường sinh học dưỡng" toại lòng mơ.


Hoàng Tấn Đạt

Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

CHẠNH LÒNG - Bùi Nguyệt.



Ngoảnh trông chỉ có bóng ta
Tím chiều nghiêng ngả xót xa rối bời.
--------------------------------- 
CHẠNH LÒNG

Thoi tình ai dệt đường tơ
Tháng ngày mòn mỏi những giờ khát mong
Đường đời đan chéo trong lòng
Dọc ngang tơ nhện nối vòng tư duy

Thời gian vùn vụt qua đi
Dòng đời cuốn tuổi xuân thì trôi mau
Bóng lồng trong trái tim nhau
Mà không bắc nổi nhịp cầu uyên ương


Chạnh lòng bao nỗi vấn vương
Thời gian thì ngắn cung đường lại xa
Ngoảnh trông chỉ có bóng ta
Tím chiều nghiêng ngả xót xa rối bời.


Bùi Nguyệt.