SỢI TÓC PHAI MÀU
Bên sông trăng
Bên sông trăng
Hai nhăm năm
trước...
Ánh hoàng hôn khuất sau dốc vắng
Thẫm dần buông phủ tím mặt sông
Càng nhòa nhạt bóng cô gái nhỏ
Càng nhòa nhạt bóng cô gái nhỏ
Đang cùng sông chia sẻ nỗi lòng
Cuộn chặt bài thơ bằng sợi tóc
Tay nhẹ nhàng thả xuông mặt sông
Gửi sông trăng đưa về với biển
Để hòa vào sâu thẳm mênh mông
Tay nhẹ nhàng thả xuông mặt sông
Gửi sông trăng đưa về với biển
Để hòa vào sâu thẳm mênh mông
Giữa biển trời những trận bão dông
Từng đợt sóng dập vùi nghiệt ngã
Vần thơ với màn đêm vật vã
Giằng xé lòng chịu đựng cuồng phong
Giằng xé lòng chịu đựng cuồng phong
Bên bờ xưa nay vẫn bâng khuâng
Đi tìm lại hồn thơ đã mất
Ôi! sông trăng
Sông trăng như thấu tỏ
Hồn thơ say
và sợi tóc phai màu.
Bùi Nguyệt
và sợi tóc phai màu.
Bùi Nguyệt
Chemnitz, CHLB Đức
Sông trăng chở tóc về đâu
Trả lờiXóaĐể cho mắt biển đục ngầu nhớ thương ?
Em xin nối vần
XóaTóc dài thao thức trên đường
phai màu biển gội tha hương tìm về
Cám ơn anh nhiều.
Nếu em hiểu nhiều đêm anh khg ngủ
Trả lờiXóaNỗi nhớ dồn về hết bán cầu Tây
Gửi Chemnitz - nơi em đang ở đó
Anh thương em khg khác kẻ lưu đày
Anh đã đọc "Bến Xa" ,"Hồn Núi"
Nước mắt tràn ướt đẫm những trang thơ
Cảm thấy mình như chính người có tội
Để lạc em từ kiếp trước đến giờ.
Hoàng Tấn Đạt