Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

CÔ BẠN TÔI - Thơ Thanh Nguyên

     




               CÔ BẠN TÔI
  Tặng NT Bùi Nguyệt ngày sinh nhật



Cô bạn mới quen cùng tuổi với tôi
Cái tuổi chênh vênh trăng mờ, trăng khuyết
Nơi xứ người mảnh chăn đơn gối chiếc
Lặn lội thân cò đông tuyết, hạ mưa

Đêm cô đơn, ký ức quãng đời xưa
Tim khô lạnh kiếm tìm tia lửa ấm
Khoảng cách thời gian bẽ bàng trống vắng
Giọt lệ u sầu giấu kín trong đêm

Bão táp cuộc đời ngày một dày thêm
Thiết tha cõi lòng hồn thơ bất tận
Tiếng nói yêu thương xót xa hờn giận
Aỏ ảnh cuộc đời lận đận chất thơ

Này bạn hỡi đã qua chưa giấc mơ
Ký ức yêu thương bạn vẫn đợi chờ
Thuyền bỏ bến xuôi theo dòng nước chảy
Nuối tiếc đời nhan sắc đã tàn phai

Hãy khóc to hết nước mắt đêm nay
Xua đi phiền muộn của ngày dài
Mở rộng lòng đón bình minh ấm áp
Thở nhẹ nhàng - Vớt vát chút sương mai

Nào ! Ta cùng uống với nhau đêm nay
Men rượu nồng mình hãy uống thật say
Đời viễn xứ ta tìm vào hơi ấm
Đậm tình người những lúc thấm bão dông
Thanh Giang -Chemnitz
28/7/2011
LỜI BÌNH CỦA HOÀNG TẤN ĐẠt
(Vũng Tàu –Việt Nam)
Khổ đầu bài thơ thể hiện rõ nỗi đắn đo, lo lắng, yêu thương của tác giả về cô ban của mình, ở cái tuổi chênh vênh “trăng mờ, trăng khuyết” nghĩa là trẻ đã qua, già chưa tới mà vẫn bóng lẻ, phòng không “chăn đơn,gối chiếc” trong cảnh tình “ lặn lội thân cò đông tuyết hạ mưa”.
Đúng là thơ giàu chất thơ, Tình đượm chất trữ tình, qua những ngôn từ,hình ảnh gợi tả và gợi cảm, trong một mạch cảm xúc cứ ào ào, cuồn cuộn. Dòng cảm xúc ấy, xuyên suốt cả bài thơ ,cuốn hút bạn đọc đi theo sự dẫn dắt của nhà thơ ,tiếp cận ,sẻ chia ,những tâm tư tình cảm của “cô bạn” ấy trong từng bối cảnh thời gian,bối cảnh không gian:
Đêm cô đơn, ký ức quãng đời xưa
Tim khô lạnh kiếm tìm tia lửa ấm
Khoảng cách thời gian bẽ bàng trống vắng
Giọt lệ u sầu giấu kín trong đêm
Đó là một đêm buồn, của một người cô đơn, trong một không gian cũng “cô đơn”,trống vắng, lạnh lùng. Ôi! cái lạnh bên ngoài và cái lạnh bên trong, tưởng chừng, làm cô bạn kia đang hóa đá, khát khao một tia lửa tâm hồn để sưởi ấm trái “tim khô lạnh”, lau khô những “giọt lệ sầu”! Có lẽ, đây là nỗi đau về tình duyên trăc trở, tan vỡ, dở dang cho nên mới “bẽ bàng trống vắng” và sống bằng “ký ức quãng đời xưa”. Nếu không thấu hiểu tâm tư của bạn, Không cảm thông sâu sắc cảnh tình của bạn khó mà viết được những dòng thơ như thế. Tôi thầm nghĩ, đây cũng là những giọt lệ cảm thông rơi xuống dòng cảm xúc của nhà thơ, xót xa cho một kiếp hồng nhan, bạc phận:
Thuyền bỏ bến xuôi theo dòng nước chảy
Nuối tiếc đời nhan sắc đã tàn phai
Có lẽ “ Cô bạn” của nhà thơ cũng không ngoài sự dại khờ như bao cô gái khác “ Tình yêu chân thật, niềm tin dại khờ” nên đã “níu vầng trăng khuyết bẽ bàng chơi vơi” như con thuyền không bến, lênh đênh giữa dòng đòi,chẳng khác gì bèo dạt với mây trôi! Nhưng “cô bạn” ấy lại rât khác người là không xuôi tay, bất lực,tiêu cực trước cuộc đời, không nhắm mắt đưa chân mặc cho con tạo xoay vần ra sao mà đã vươn lên một lối sống thanh cao, bát chấp mọi phong ba, bão táp cuộc dời
Bão táp cuộc đời ngày một dày thêm
Thiết tha cõi lòng hồn thơ bất tận
Tiếng nói yêu thương xót xa hờn giận
Ảo ảnh cuộc đời lận đận chất thơ
Khó có thể ngờ, ở một người phụ nữ lại tiềm ẩn tính cách của một chí nhân quân tử - coi cuộc đời là phù du, ảo ảnh, lấy thơ làm cứu cánh, giương buồm thi sỹ giữa trùng khơi, bởi “Tha thiết cõi lòng hồn thơ bất tận” và ý chí, nghị lực phi thường ấy, hình như lan tỏa, cảm hóa cả nhà thơ, gây mất ngờ cho người người đọc khi trạng thái tâm lý chuyển từ bi quan sang lạc quan:
Hãy khóc to hết nước mắt đêm nay
Xua đi phiền muộn của ngày dài
Mở rộng lòng đón bình minh ấm áp
Câu thơ “hãy khóc to nước mắt đêm nay” nghe như lời tuyên bố cự tuyệt với quá khứ đau buồn. Thơ đang từ gam màu ảm đạm, bất ngờ tươi sáng, con người đang yếu mềm trở nên cứng cáp. Hãy xua đi quá khứ muộn phiền vì bạn đã biết vươn lên trong hiện tại, thì chắc chắn, tương lại sẽ rực ánh mình minh. Có lẽ nhà thơ Thanh Giang nghĩ thế và tin tưởng thế nên trạng thái tâm lý nâng lên thêm phần hưng phấn .Hưng phấn vì nghị lực phi thường, vì sự yêu thương cao quý của tình thi hữu,của tính chị em. Cả hai thứ men- men tình hòa men rượu bừng bừng thắp lửa tình yêu,tình yêu tuyệt vời của những người viễn xứ:
Nào ! Ta cùng uống với nhau đêm nay
Men rượu nồng mình hãy uống thật say
Đời viễn xứ ta tìm vào hơi ấm
Đậm tình người những lúc thấm bão dông
Điệp từ “uống” trong văn cảnh này khá hay vì thể hiện số nhiều,được xem là “Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu” uống cho hiện tại ngọt ngào, uống cho cay đắng chìm vào ngày xưa. Tôi nghĩ rằng: hai nhà thơ- hôm ấy, chăc trút bầu tâm sự thâu đêm, san sẻ nỗi niềm,ngọt bùi cay đắng, trong mối tình ấm ấp, keo sơn.Xin cám ơn nhà thơ Thanh Giang đã cho chúng tôi thưởng thức một bài ca tuyệt vời về tình yêu thương đùm bọc của những người viễn xứ với nhau. Bài thơ rung động trái tim người đọc, sáng ngời giá trị nhân văn.,.
Hoàng tấn Đạt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét