Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

Thơ ngày 8 - 3 - Báo Văn học quê nhà

Chùm thơ nhân ngày Quốc tế Phụ nữ mùng 8/3


Cao Viễn Phương

Tháng ba về



Tháng ba về

Em gùi nắng lên nương

Trong cái nắng có mùi hương lá cỏ

Chút nghiêng nghiêng

Lưng lẻo

Chiều thương nhớ

Nắng vàng giòn tan trong tiếng em ca



Tháng ba về

Em gùi gió qua sông

Gió sóng sánh

Đò chòng chành neo bến

Đôi mắt liếc trao nhau lời hò hẹn

Hội đêm soang ngây ngất

Ché - chiêng say



Tháng ba về

Ngô, lúa đầy sân phơi

Em gùi cả niềm vui mùa thắng lợi

Gùi thương yêu sau tháng ngày chờ đợi

Thắp lên đời

Sắc đỏ lửa Pơ Lang...
 
Nguyễn Thanh Hải

Cổ tích làng



dòng dọc kêu rớt nắng bên chiều

dừa nước oằn xanh

bãi bần mắc cạn

chấm đọt nhãn lồng nửa lùa cơm

vấp sạn

rót ly rượu chiều nấc nghẹn, quê ơi!...



bông dừa rụng trắng nỗi buồn

trơ thùng gạo tẻ

mây cõng sương trôi qua miền tóc mẹ

bông bụp đốt đèn ngoài rào canh cổng nhà xưa

còn? mất?

chim vịt kêu lạc giọng trời chiều



lần về ca dao

miền xưa trổ xanh rêu

niềm vui ba cõng tuổi thơ

con băng làng về rưng rưng bờ cỏ dại

bông trái nổ tím nụ cười con gái

con cúm núm cắm tiếng gọi vào chiều ướt nhói cơn mưa



con mương xưa khóc sướt cầu dừa

áo bà ba trượt chân qua miền ký ức

cá thòi lòi ngơ ngác hỏi sông có nhớ dòng nước ngược

cánh đồng trưa thèm một tiếng chim gù



tuổi thơ chùa làng chuông mõ hát ru

bữa cơm công quả ngày rằm ai quen ai lạ?

cổ tích nghĩa nhân bà gieo vào cây mong ngày thấy quả

úp mặt vào sông nghe đất khóc vùi



cổ tích về làng cổ tích xa xôi…

 
Huệ Nguyên 

Úp mặt



có những chiều gió xé

đi lạc trong vết dấu tuổi mình

rít từng cơn lạnh buốt

khô khốc bụi đường

rát mặt

kẻ hành hương



những làn roi quất lằn quá khứ

cho ngọt bùi dư vị ăn năn

chiều ngược gió

con đường xa ngút gió

ta bơi giữa mùa ta úp mặt vô thường!



nhặt lệ đá trải ổ nằm căm căm chiều gió thốc

câu kinh bỏ lửng

rụng vào mắt bão hoắm sâu

ta rụng vào ta đuối vùng tâm chấn

nâu sòng một tấm

nghiêng chiều day dứt lời ru



uống cạn cơn mơ

cồn đói ngày du mục

phù danh nhem nhuốc mặt người



chiều

có kẻ tìm thơ rửa tội

câu chữ đắp lên run rẩy tiếng đời

manh áo cộc…

 


Trần Vân Hạc

Gặp em Tây Bắc  




Gặp em sao ngỡ như mơ

Bến xuân mong đợi bến chờ người ơi

Khăn piêu ai vắt ngang trời

Cho câu khắp bỗng đâm chồi nở hoa

Giấu câu thơ trong nụ hoa

Cài lên mái tóc hương thoa má hồng!

Bây giờ biết có còn không

Áng mây thắp lửa nhuốm hồng bình minh?


Bùi Nguyệt

Viết cho con



Tiếng con gọi mẹ trong đêm

Vòng tay ấm áp êm đềm: Mẹ ơi!

Ngây thơ trong trẻo những lời

Cứ văng vẳng mãi xa vời canh thâu

Bao mùa lá đã thay màu

Ôm con thổn thức nhịp cầu giấc mơ

Mẹ hòa nước mắt vào thơ

Khẽ ầu ơ… thả vần mờ đêm sương



Cuộc đời của mẹ tha hương

Mưu sinh vất vả vấn vương kiếp người

Tóc xanh sương tuyết nhuộm rồi

Kết thành cánh võng ru hời bóng con.
 
Chu Hà
Khúc ru ngàn năm
                        Thơ Dạ Thảo

Trời xanh càng rộn ánh ngày
Chìa tay trời rót nắng đầy tay em
Mới hay trăng sẽ tỏ đêm
Bầu trời như sẽ cao thêm mấy tầng
Gửi vào khoảng rộng bâng khuâng
Những mong thắm mãi tấc lòng bấy nay
Dòng sông lấp loáng trăng gầy
Nhớ chăng anh hỡi nơi đây một thời?
Mượn trăng em gửi nụ cười
Mượn gió nói hộ những lời tri âm
Lặng thầm như mạch nước ngầm
Tình anh ru suốt tháng năm không lời!
                                     
 

2 nhận xét: