TRONG HỒN TUYẾT
Tiễn thu đi cây chẳng còn chiếc lá
Khi đông về trong trần trụi mù sương
Giọt nắng cuối cùng tan vào băng giá
Gió thét gào mang nỗi nhớ còn vương
Tuyết trắng phủ bầu trời mây vần vũ
Cứ bâng khuâng giữa hoang lạnh sương mờ
Tê tái lắm! Ôi! Cuộc đời viễn xứ
Ngọn lửa nào thắp sáng sưởi dòng thơ?
Mòn mỏi bước lê trên nền thảm lạnh
Ngập giá băng nỗi đau trượt tháng ngày
Đã kết lại thành cuồng phong bão nổi
Đến mọi miền ngóc ngách đắng cay
Có phải không như cây thông trước gió
Uống giá băng rồi kết tủa trong lòng
Hòa nhập với sương giăng tuyết phủ
Quyện hồn mình vào hồn tuyết mênh mông.
Bùi Nguyệt (Chemnitz, CHLB Đức)
----------------
ĐƯỜNG ĐỜI
Tìm trong hơi ấm vần thơ
Kết thành vạt nắng xua mờ màn sương
Sáng tâm hồn đẹp văn chương
Quê hương chắp cánh tình thương sóng trào
Sao khuya gợi nhớ đêm nào
Ấm êm tình mẹ ngọt ngào lời ru
Sắc vàng đan áo mùa thu
Gió heo may cũng lãng du lưng trời
Tìm trong đắng đót những lời
Ngăn luồng cát bụi dập vùi đam mê
Gập ghềnh mê lộ tái tê
Gạn trong nỗi nhớ câu thề chơi vơi
Bài thơ vá lại đường đời
Vọng trong sâu thẳm một thời bình yên.
Tìm trong hơi ấm vần thơ
Kết thành vạt nắng xua mờ màn sương
Sáng tâm hồn đẹp văn chương
Quê hương chắp cánh tình thương sóng trào
Sao khuya gợi nhớ đêm nào
Ấm êm tình mẹ ngọt ngào lời ru
Sắc vàng đan áo mùa thu
Gió heo may cũng lãng du lưng trời
Tìm trong đắng đót những lời
Ngăn luồng cát bụi dập vùi đam mê
Gập ghềnh mê lộ tái tê
Gạn trong nỗi nhớ câu thề chơi vơi
Bài thơ vá lại đường đời
Vọng trong sâu thẳm một thời bình yên.
Bùi Nguyệt (Chemnitz, CHLB Đức)
-------------
THU HỒ GƯƠM
Mặt nước hồn thu in bóng cây
Tháp Rùa trầm mặc dưới trời mây
Lăn tăn sóng gợn rung cành rủ
Thấp thoáng trăng cài quyện tóc bay
Ngọn bút vươn cao tô vẻ đẹp
Trang thơ mở rộng thấu tình say
Hồ Gươm chứng kiến bao huyền thoại
Níu bước người đi nhớ chốn này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét