Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

TÂM SỰ GỬI BẠCH DƯƠNG

                         Ảnh Thanh Nguyên - Berlin

Một chiều hè đẹp trời, chúng tôi đi dạo mát trên con đường nhỏ.Cảnh vật thật hữu tình, dưới là dòng suối nưới chảy rì rào thỉnh thoảng có đàn vịt trời bơi lội, xa xa có từng cặp sóng đôi dưới nắng vàng.quấn quít rỉa lông cánh cho nhau. Hai bên bờ là những hàng cây to nhỏ xen lẫn vào nhau,có nhiều cây cổ thụ vài người dang tay ôm mới xuể.  những thảm cỏ xanh điểm hoa các màu rực rỡ khoe sắc dưới nắng vàng. Nhưng nổi trội hơn là hoa cỏ vàng,gần giống nhưng nhỏ hơn hoa Dã quỳ ở Việt nam. Những làn gió nhẹ thổi bụi phấn hoa vương đậu trên người chúng tôi đã tạo nên một bức tranh tuyệt vời của thiên nhiên ban tặng. Đặt chân lên cây cầu bắc qua suối,sự rung nhẹ của cây cầu sắt đã tạo cho những người lữ khách một cảm giác lâng lâng xao xuyến. Đi sâu vào phía trong là những hàng bạch dương, liễu rủ tần ngần gỡ mái tóc dài soi mình trong bóng nước. Những tia nắng xuyên qua từng hàng cây, nhuộm những mái đầu đầu điểm bạc, làm hồng lên trên gương mặt nụ cười, ánh mắt trẻ lại với thời gian. 
 Hôm nay đi dưới hàng bạch dương đầy nắng, tựa lưng vào thân cây thả hồn dưới tán lá. Tiếng lòng tôi chợt rung lên bao kỷ niệm xưa của thời con gái chợt ùa về. Kỷ niệm của gần 40 năm đã qua khi đến chơi nhà anh. Một khu tập thể dành cho công nhân của một nhà máy cơ khí ở Hà nội.Trên đầu giường cá nhân giản dị là một bức ảnh một cô gái mái tóc vàng xõa vai gục đầu vào thân cây thổn thức như muốn cùng cây chia sẻ. Những tia nắng xuyên qua màn sương cuốn lấy thân hình mảnh mai của cô gái.Dưới bức ảnh có 4 dòng thơ họa vào ảnh 
Yêu rồi yêu mãi Bạch dương
Thân hình cùng mái tóc vàng như mơ
Khoác ngoài chiếc áo choàng tơ
Bạch dương  sương đọng sương mờ xinh xao.
 Những vần thơ ngày xa xưa ấy đã đi theo tôi suốt chặng đường dài. Bao khó khăn thăng trầm của cuộc đời. Để giờ đây khi mái đầu điểm bạc tôi có những vần thơ gửi những cảm xúc của mình vào bạch dương khi đứng tựa vào thân bạch dương xứ người tâm sự
--------------------------
                           Ảnh Thanh Nguyên - Berlin

 
TÂM SỰ GỬI BẠCH DƯƠNG

Nghiêng soi mình Bạch Dương trong bóng nước
Giữa bão giông vẫn đứng thẳng vươn lên
Nắng hè về tia nắng xế chẳng yên
Trong tuyết phủ lặng âm thầm hứng chịu

Sương giăng mắc buông màn mờ ảnh ảo
Nhạt nhòa về hiền dịu dáng năm nao

Vẫn khiêm nhường đợi gió mát ngày nào
Mây vấn vương bầu trời sao lưu luyến

Trăng mười sáu thủa nào cây có biết
Đã vì mây trăng đã khuyết hết đầy
Thổn thức lòng bạch dương đứng nơi đây
Âm thầm với dòng sông xanh làm bạn

Ngày qua ngày nước rì rào vẫn hát
Bản tình đời cho cây trải niềm riêng
Nước sông trôi chẳng chịu đứng lặng yên
Bao khát vọng bạch dương ơi! có hiểu!

Bùi Nguyệt
Chemnitz,CHLB Đức

1 nhận xét:

  1. Gửi lòng tâm sự cùng cây
    Bạch dương có thấu nỗi này cho chăng ?

    Trả lờiXóa