Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

CHEMNITZ MỘT CHIỀU ẤM ÁP

                                  HVHNT Thành phố Chemnitz 2013
                                               (Ảnh PhúcNguyễn)

                                                               Ảnh Lê Chương, Berlin

Phúc Nguyễn(CHLB Đức)

CHEMNITZ MỘT CHIỀU ẤM ÁP

Chiều chủ nhật, tiết trời thật dễ chịu, 27°c. Ngoài trời, nắng vàng và gió nhẹ. Thêm một làn gió ấm áp tình người từ bốn phương thổi về: Chemnitz, những vùng phụ cận, Hof, Zwickau, Plauen, Gera, đến những thành phố danh tiếng Leipzig, Berlin, các bạn yêu thơ, yêu văn nghệ hẹn nhau về gặp mặt.

Ngõ nhỏ xôn xao tiếng nói cười, tay bắt mặt mừng, như những đứa con xa trở về quê mẹ. Vợ chồng Thế Tuyền, Minh Thắng, không coi mình là khách. Các anh là những người đặt nền móng, khởi xướng ra sân chơi này. Vì cuộc sống, vì những điều không thể làm khác, các anh bươn trải khắp mọi miền, nhưng với đưa con tinh thần: Thơ ca và nhạc thì tấm lòng các anh luôn ở lại. Minh Thắng, cây át chủ bài của âm nhạc, đàn giỏi, hát hay đồng thời cũng là chủ nhân của dàn âm thanh hiện đại, chuẩn mực, nó giống như phong cách biểu diễn của anh.

Những bài hát, vần thơ đan xen trầm bổng, nhẹ nhàng thủ thỉ lời gợi nhớ, gợi thương.Tiếng hát ấm, mượt mà của Duy Hảo khiến ta và bạn muốn xích lại gần nhau. Giọng ca trầm, đủ độ dày dồn nén như hơi nóng của mùa hè tích tụ, khẽ khàng buông rung rung cánh lá vàng mùa thu trên phố. Hà Nội hiện về, gót chân hồng ngõ nhỏ, hoa sữa thoảng bay, mái tóc ai vương tím chiều phố cổ. Hùng Lý khiến thiếu nữ mơ màng, các chị xa xăm một nỗi nhớ đi về...

Thơ của Bùi Nguyệt: Giọt tím hoàng hôn đọng nơi khóe mắt. Một tình yêu thương vời vợi của con thuyền ra đi luôn nhớ về bến nước. Giữa xa xăm, ầm ào sóng biển mà chị chỉ thấy cái tĩnh lặng của vầng trăng ướt đẫm sương đêm, của đội mắt trẻ thơ trong veo nhìn vào vô định, lắng chờ nghe tiếng à ơi của mẹ... Thanh Nguyên đầy cảm thông với những thân phận trắc trở ngoài đời, cùng cái nhìn từng trải, biết trân trọng, yêu thương cuộc sống này...

Không chỉ gắn kết yêu thương về phía cội nguồn, về nơi “ quê hương là chùm khế ngọt“. Xen kẽ nhau còn là tiếng hát câu thơ sôi nổi, nhộn nhịp, phản ánh cuộc sống, tâm tư của thời hiện tại. Nó dấy lên một sức sống mãnh liệt, yêu đời, thể hiện một tinh thần luôn luôn hướng về những điều tốt đẹp. Bài thơ“ Chơi quần vợt“ của bạn Mai Leipzig thật vui nhộn, đầy ắp tiếng cười, khiến cả khán phòng nghiêng ngả. Rồi những bản nhạc Disco sội động, những Vanxơ nhẹ nhàng khiến những cặp chân các chị, các anh cứ cuồng nhiệt, quấn quýt thật hào hứng đẹp mắt. Mong mãi thời gian dừng trôi để những bước chân lướt mãi trên sàn, để những bước đi, những cánh tay tựa vào nhau tin cậy, thân ái gắn kết chúng ta lại với nhau trong cuộc sống này.

Trang trọng và ấm áp thêm lên của chiều thơ, ca Chemnitz lần này là sự có mặt của TBT báo NguoiViet.de Lương Cường, người làm nhịp cầu nối tình cảm hữu hiệu nhất cho công đồng người Việt ở Đức. Thật ra là anh trở về, bởi Chemnitz cũng là quê hương của anh sau bao năm học tập, nghiên cứu sinh tại trường đại học TU Chemnitz. Có thể nói hầu hết người Việt sinh sống ở Đức đều biết đến và yêu mến trang báo mạng này. Anh đến chia vui như một ngưới con xa quê trở về, gần gũi, thân tình.

Thoáng cái, thời gian như bóng câu qua cửa. Các anh các chị chia tay trong bịn rịn. Chào nhé, chào nhé... Tiếng chào cứ lặp đi lặp lại mà bánh xe cứ mãi ngập ngừng...

Chemnitz 15/7/2013

Phúc Nguyễn, Chemnitz
Theo nguon: Faceboog cua Phuc Nguyen

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét