NHỚ TRĂNG
Trăng sáng quá nhưng mà xa xôi quá
Ta đợi trăng từ ấy đã lâu rồi
Hoa lá rụng!... Vô tư trăng chằng biết
Tóc trên đầu theo sóng cứ dần trôi
Ta chờ đợi!... Nhớ mong!...Ta chờ đợi!...
Trăng qua mây không thấy dẫu một lần
Trăng cao thế!... Làm sao ta tới được
Con đò tình xa tít tận sông Ngân
Nhắm mắt lại ta tìm trăng trong mộng
Trăng lim dim yên tĩnh ngủ ngon rồi
Ta nín thở!... Chỉ lo trăng thức dậy
Bay về trời – Tỏa sáng ở xa xôi!...
Trăng chẳng sáng cho ta! Trăng chẳng sáng
Để ta buồn khô héo giống như đêm
Đường hạnh phúc gập ghềnh trăm nẻo bước
Nhớ đến trăng phút chốc thấy êm đềm!...
Đinh Nam Khương
Tình em di động
Yêu em chưa biết mặt nhau
Tơ hồng đứt nối về sau thế nào?
Tiếng em phủ sóng trên cao
Theo dây điện nhỏ ấm vào trong tôi
Bùa mê em thả theo lời
Tôi nghe bỗng thấy đất trời ngả nghiêng
Tháng mười như thể tháng giêng
Xương rồng cứ tưởng rong giềng đỏ hoa
Di động em gọi từ xa
Lời em âu yếm bay qua vòm trời
Đã đâu thấy mặt thấy người
Mà chim lại cứ mang lời quả ngon!...
Hình như có chút phấn son
Khi tôi đặt máy hương còn đâu đây
Hình như ta đã chạm tay
Rượu tôi chưa uống đã say với ngườ!...
Em thường di động khắp nơi
Còn tôi cố định đầy vơi nỗi buồn!...
Đinh Nam Khương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét