Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2020

TRƯỚC BIỂN CHIỀU



 
 
TRƯỚC BIỂN CHIỀU

Biển chiều cảm thấu cảnh tha hương
Trong cõi hư vô mấy nẻo đường
Định mệnh cuốn theo dòng nghiệp chướng
Nhân gian neo đậu cõi vô thường
Bóng hình ẩn hiện rung làn nước
Nỗi nhớ trào dâng trải đoạn trường
Triều dâng cuốn hết niềm hy vọng
Vòng xoáy luân hồi mãi vấn vương.

Bùi Nguyệt. - Chemnitz

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020

LỜI TÂM SỰ VỚI CHA



LỜI TÂM SỰ VỚI CHA

Thắp nén hương trầm ở xứ xa
Tâm nương làn khói đến quê nhà
Nơi đây con gửi lời cầu nguyện
Những lời tâm sự nói với cha


Cha có biết không ở phương xa
Mấy chục năm qua sống xa nhà
Thân gái mỏi mòn đời viễn xứ
Mái đầu tóc điểm ngấm sương pha


Cha có biết không ở phương xa
Cuộc đời vay mượn nỗi xót xa
Đi trong tuyết phủ mà hoang tưởng
Cứ ngỡ cuộc đời kết nhành hoa


Cha có biết không ở phươngxa
Khao khát tình yêu một mái nhà
Hàng đêm ngồi ghép vần thơ lại
Thèm cả tiếng gà chuyển canh Ba


Cha có biết không ở nơi xa
Bến bờ ảo vọng ngóng xứ xa
Bốn bề vần vũ đầy giông tố
Âm thầm chèo lái vượt phong ba


Thắp nén huơng trầm ở xứ xa
Niết bàn Cha giải nỗi diết da
Nếu có kiếp sau cho con được
Không làm kiếp sống kẻ xa nhà.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2020

TRƯỚC BIỂN CHIỀU



 
 
TRƯỚC BIỂN CHIỀU

Biển chiều cảm thấu cảnh tha hương
Trong cõi hư vô mấy nẻo đường
Định mệnh cuốn theo dòng nghiệp chướng
Nhân gian neo đậu cõi vô thường
Bóng hình ẩn hiện rung làn nước
Nỗi nhớ trào dâng khúc đoạn trường
Triều dâng cuốn hết niềm hy vọng
Vòng xoáy luân hồi mãi vấn vương.

Bùi Nguyệt. - Chemnitz

KHÔNG GIAN PHẲNG








KHÔNG GIAN PHẲNG
(Họa: Xuân mong nhớ)

Đọc lại bài thơ vẫn thấy hay
Mùa xuân ngày ấy vẫn còn đây
Nôn nao bóng bạn lồng hương nắng
Khắc khoải tình đời ẩn sắc mây
Vẫn biết biển khơi xanh nỗi nhớ
Còn in kỷ niệm ấm bàn tay
Hòa trong thế giới không gian phẳng
Ảo ảnh chập chờn cứ muốn bay.


Bùi Nguyệt - Chemnitz
----
XUÂN MONG NHỚ

Mai đã nở rồi ai có hay
Xuân này ta hẹn gặp nhau đây
Người đi đất khách mơ hồn nước
Kẻ ở quê nhà dõi bóng mây
Mù mịt trời Tây thương nỗi bạn
Mênh mang đất Việt rộng vòng tay
Vũng Tàu anh vẫn đang chờ đón
Em ở phương trời cất cánh bay.!

HOÀNG TẤN ĐẠT

NGÓNG VỀ




NGÓNG VỀ
( Lưu thủy đối - Bát láy)


Ngóng về Hà Nội mịt mù xa
Hạ đến nôn nao nỗi nhớ nhà
Có lẽ sân trường rừng rực phượng
Chắc rằng vườn mẹ ngạt ngào hoa
Vẫn còn khắc khoải thời xuân sắc
Mà đã chênh chao buổi xế tà
Điểm tựa xa xăm cùng hiện thực
Cứa vào đau đáu nỗi lòng ta.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2020

ĐÓN HÈ



ĐÓN HÈ

Trên thảm cỏ - điểm vàng tươi
Bồ công anh nở dưới trời thắm xanh
Thiên nhiên khéo tạo bức tranh
Điệp vào hương nắng long lanh sắc vàng
Không đài các - chẳng kiêu sang
Cùng ta hoa cũng xốn xang đón hè.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2020

NHỮNG CHẶNG ĐƯỜNG



NHỮNG CHẶNG ĐƯỜNG
(Kỷ niệm lần thứ 32 ngày đặt chân trên nước Đức)

Bao mùa hoa vẫn thắm màu
Vòng xoay mặc định khắc sâu ân tình
Nhuỵ ngào ngạt - sắc lung linh
Bâng khuâng mình lại gặp mình thanh tân.

Bùi Nguyệt - Chemnitz

NỐI VÒNG TAY - Họa Ngũ độ thanh



NỐI VÒNG TAY
( Họa “Đường thi Vũng Tàu” NĐT
Bài họa Ngũ độ thanh)


Học hỏi Đường thi đã đến đây
Niềm vui xướng họa thỏa xum vầy
Đi vào bãi biển ươm màu nắng
Bước lại hàng dương ẩn nhũ mây
“Ý hợp tâm đầu” luôn phải vững
“ Tình sâu nghĩa nặng” cứ vun đầy
Cùng nhau tỏa sáng hồn thơ Việt
Đẹp mãi trong lòng hẳn ngất ngây

Bùi Nguyệt – Chemnitz
---
Bài xướng


ĐƯỜNG THI VŨNG TÀU
(NĐT - LTT - NTV)

Gom tình khắp nẻo tụ về đây
Nối vận đường thi nghĩa tỏ vầy.
Lãng tử nương triều ôm Tượng Chúa
Trang đài mượn sóng xõa Hồ Mây.
Cùng khơi thế sự dòng chưa mãn
Đuổi nhịp thời gian tứ vẫn đầy.
Ngọn bút neo lòng chung giữ lửa
Nhân tài phố biển quyện hồn ngây.

Danh Thư (Đà Nẵng)
------------
 
Luât bằng
1-BBTTTBB
2-TTBBTTB

3-TTBBBTT
4-BBTTTBB
5-BBTTBBT
6-TTBBTTB
7-TTBBBTT
8-BBTTTBB

• Luật trắc
1-TTBBTTB
2-BBTTTBB
3-BBTTBBT
4-TTBBTTB
5-TTBBBTT
6-BBTTTBB
7-BBTTBBT
8-TTBBTTB

TINGX LẶNG



TĨNH LẶNG

Đã nghe chim hót lồng khuông nắng
Lại thấy anh đào tải sắc xuân
Chầm chậm nhịp đời trôi Phố vắng
Minh tường ảo ảnh kiếp phù vân.

Bùi Nguyệt - Chemnitz
(Viết trong ngày Phục sinh 12/4/2020)
---
LỜI BÌNH CỦA NHÀ GIÁO HOÀNG TẤN ĐẠT

Nếu không phải là cây bút Đường luật vững thì khó có thể viết được bài tứ tuyệt hay thế này
Hai câu đầu là một cặp đối theo cách lưu thủy đối:
Đã nghe chim hót lồng khuông nắng
Lại thấy anh đào tải sắc xuân

Trước mắt chúng ta đã hiện ra một không gian tĩnh lặng, thiếu vắng bóng người, thiếu vắng tiếng cười giọng nói, chỉ có tiếng chim lồng trong khuông nắng. Phải chăng tiếng chim là khúc hát? khuông nắng là nền nhạc? Âm thanh và màu sác ấy đã cho ta thấy tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống và tâm thế ung dung thư thái vượt lên trên hoàn cảnh thực tại của nữ sỹ Bùi Nguyệt để tâm hồn hòa quyện với thiên nhiên.
Có được tâm thế ấy trong hoàn cảnh cách ly toàn xã hội hiện nay cũng chẳng phải bình thường.Phải chăng đó là kết quả của sự minh tường triết lý nhân sinh:
Chầm chậm nhịp đời trôi Phố vắng
Minh tường ảo ảnh kiếp phù vân.
Nhịp đời chậm là chúng ta sống chậm.Phố vắng trôi là thời gian vô vị trôi đi. Nữ sỹ rất tinh tế khi sử dụng hai thủ pháp nghệ thuất ẩn dụ và hoán dụ trong một câu thơ làm tăng thêm giá trị thẩm mỹ của thi phẩm. Cả 4 câu thơ đều ngắt nhịp 4/3 cũng là nét độc đáo của tiết tấu bài thơ
Câu thơ kết thể hiện rõ nét triết lý nhân sinh. Đó chính là điểm tựa tinh thần cho chúng ta trước sự mất còn trong cuộc sống.
Hoàng Tấn Đạt

ĐÊM KHÔNG NGỦ



ĐÊM KHÔNG NGỦ

Đêm hoang lạnh nghe giọt sương động lá
Treo đầu cành trăn trở ngóng ngày mai
Nắng mới lên hay mưa xối ngắn dài
Thấm đẫm cõi nhân sinh nơi trần thế


Hồn thảo mộc nhuốm trắng màu sương phủ
Đang chuyển mình từ lòng đất âm u
Ta đứng giữa đôi bờ hư thực
Chiêm nghiệm lằn ranh sinh - tử
như gang tấc


Khao khát phép màu bắc cầu cổ tích
Biêng biếc xanh trong nắng mới ngập tràn
Để lấp đầy trống rỗng của ly tan.


Bùi Nguyệt - Chemnitz
Viết trong ngày đại dịch Corona

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2020

MỘT THOÁNG SUY TƯ



MỘT THOÁNG SUY TƯ

Một thoáng suy tư ngỏ mấy lời
Vần xoay quy luật chẳng buông lơi
Không gian mờ mịt làn sương phủ
Mặt đất nhạt nhòa vạt nắng rơi
Sướng khổ vận hành theo thế cuộc
Buồn vui hòa nhập với dòng đời
Phong ba có thể chưa bình lặng
Hãy tạo cho nhau những nụ cười.

Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2020

NGHĨ TỪ HOA XUYÊN TUYẾT



NGHĨ TỪ HOA XUYÊN TUYẾT

Trong giá lạnh hoa cựa mình trỗi dậy
Rực sắc màu tươi thắm báo xuân sang
Tuy nhỏ bé nhưng vô cùng mạnh mẽ
Mầm sống ngầm trong lòng đất mênh mang


Ôi! phải chăng - thuốc trường sinh bất tử
Của tình yêu khơi mạch sống định hình
Như nghị lực những người con viễn xứ
Trên đường đời khúc khuỷu mưu sinh


Như ngọn bút xuyên mùa đông lạnh lẽo
Khi tuyết rơi - khi sương phủ mịt mờ
Vẫn ấm áp trong tình yêu hương đất
Mãi nồng nàn ấp ủ những hồn thơ.


Bùi Nguyệt- Chemnitz

CÓ BUỔI CHIỀU XUÂN





CÓ BUỔI CHIỀU XUÂN

Chiều xuân nắng rủ ngắm hoa hồng
Bát cú năm vần mới hoạ xong
Niêm luật chỉnh chu khoan khoái dạ
Tứ thơ bay bổng xuyến xao lòng
Tình quê thắp lửa xua sương tuyết
Mạch cảm khơi nguồn vịnh núi sông
Sải cánh chim trời về tổ ấm
Gửi vào nỗi nhớ trải mênh mông.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2020

NHỚ HOA SƯA


 
 
NHỚ HOA SƯA

Lòng vương vấn mãi cánh hoa sưa
Thoang thoảng hương lồng suốt sáng trưa
Khúc nhạc giao mùa ngân sắc thắm
Vần thơ điểm hẹn vọng song thưa
Nâng niu năm tháng màu sương gió
Ấp ủ đêm ngày vị nắng mưa
Hà Nội ngược dòng miền ký ức
Núi Nùng* lưu luyến bóng người xưa.

(* Núi Nùng trong công viên Bách Thảo HN)
Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Tư, 19 tháng 2, 2020

VÔ ĐỀ




VÔ ĐỀ

Cứ lãng mạn cho đởi thêm thi vị
Trút ưu tư quẳng gánh nặng cõi đời
Thêm nồng nàn ấm áp đọng bờ môi
Uơm khát vọng để ngày mai tươi sáng

Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Tư, 12 tháng 2, 2020

BIỂN MƠ






BIỂN MƠ

Ngày tình yêu đã đến
Kỷ niệm xưa tràn về
Thăng trầm nuôi khát vọng
Cuộn cháy lòng đam mê

Em đi từ thủa ấy
Mang theo mối tình xưa
Đông qua rồi xuân tới 
Kỷ niệm hòa gió mưa

Nụ hôn nồng ngày ấy
Cùng hơi thở xa xăm
Theo em bao năm tháng
Giữa dòng đời mênh mang

Tuyết tan rồi nơi đây
Thảo mộc dần tươi lại
Tình anh em nhớ mãi 
Bông hồng chẳng nhạt phai

Hơi lạnh ướt vần thơ
Em vẫn đợi vẫn chờ
Sợi nắng vàng anh gửi
Vương vấn chiều biển mơ.

Bùi Nguyệt - Chemnitz



LÒNG SON




LÒNG SON

Bĩ cực qua rồi tới thái lai
Vận hành  quy luật chẳng hề sai
Bao mùa hoa nở tinh không nhat
Mấy độ xuân về sắc chẳng phai
Rạng rỡ nhân văn bừng ánh Nguyêt
Long lanh đức trí lộ trang đài
Đường đời ví thử tràn hư thực

Sưởi ấm tâm hồn ánh nắng mai.


Bùi Nguyệt, Chemnitz

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2020

CHÚC MỪNG XUÂN CANH TÝ




CHÚC MỪNG XUÂN CANH TÝ
( Thủ vỹ ngâm)


Cung chúc Tân Xuân tới mọi nhà
Đón mừng Canh Tý rộn lời ca
Cộng đồng gắn bó tình thân thiết
Bạn hữu sẻ chia nghĩa đậm đà
Tri thức rạng ngời luôn tỏa sáng
Kinh doanh thành đạt mãi vươn xa
Ngát thơm hương sắc tâm hồn Việt
Cung chúcTân Xuân tới mọi nhà.




Bùi Nguyệt - Chemnitz

---------------

 Ngâm thơ XUÂN XA XỨ

 https://www.youtube.com/watch?v=2dMtnOV7aoA&feature=share&fbclid=IwAR1FexkaUj9O_vIgd8zLi7ilLR1fEABnTgvVb_0VQpDDikLCxshA5f82mtY

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2020

XUÂN XA XỨ



 XUÂN XA  XỨ


Bài thơ xuân ở nơi đây con viết
Năm mới sang điểm hoa tuyết trên cành
Nỗi nhớ trong con lại cồn cào da diết
Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh

Mẹ lặng lẽ giữ ấm hồng ngọn lửa
Mái nhà xưa vương vấn khói lam chiều
Bao khát khao trào dâng trong lòng mẹ
Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu

Nơi xa xứ lặng thầm trong khoảnh khắc
Nhớ mẹ hiền chải mái tóc cho con
Bàn tay mẹ nhẹ gỡ từng sợi rối
Giữ nuột nà suối tóc phủ lưng thon

Nhìn  thông xanh  trên cành tuyết phủ
Nhớ đào, mai đượm nắng ấm  quê nhà
Niềm hạnh phúc ngập tràn trong giấc ngủ
Con ngả đầu vào lòng mẹ vai cha

Hình dáng anh với nét cười đôn hâu
Của ngày xưa trong tiềm thức hiện về
Đêm trừ tịch cùng nhau đi hái lộc
Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya
Chông chênh  quá nơi đây bao năm tháng
Tiếng xuân cười khúc khích  gợi tình ai
Ôi da diết  những mùa xuân khát vọng...
Vẳng tiếng gà xao xuyến buổi ban mai.
Bùi Nguyệt
Chemnitz, CHLB Đức


-----------------------------

LỜI BÌNH CỦA HUYỀN TRANG

Xuân về tết, đến là những ngày đoàn tụ của mỗi gia đình chúng ta.Những người còn ở xa, thì càng da diết nhớ mẹ cha, anh em ,chòm xóm .Bài thơ “Xuân xa xứ”là  tâm trạng ấy của nhà thơ Bùi Nguyệt , hiện đang ở CHLB Đức

Xin hãy nghe lời  bày tỏ tâm tình của chị với cha mẹ:

Bài thơ xuân ở nơi đây con viết
Năm mới sang tuyết điểm trắng trên cành


Hình ảnh tuyết điểm trắng trên cành gợi ra một không gian vắng lặng, lạnh lẽo đang thấm vào nỗi buồn, lan vào nỗi nhớ da diết, cồn cào như sóng dậy trong lòng của nhà thơ :

Nỗi nhớ trong con lại cồn cào da diết da diết
Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh


“Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh” là bức tranh tả thực. Trước mắt ta, hiện ra một không gian nhỏ trong một mái ấm gia đình, có ngọn lửa hồng bập bùng  tỏa ánh sáng, người mẹ đang lặng lẽ gói bánh chưng, để mừng xuân, đón tết.

Có lẽ vì cái lạnh đêm cuối đông nên mẹ phải sưởi ấm bắng bếp lủa đó là điều bình thương. Nhưng cái hay ở đây là từ hơi ấm ngọn lửa, tác giả đã liên tưởng tới hơi ấm của tình yêu thương, ấp ủ trong một gia đình quả là tài tình, thú vị:

Mẹ lặng lẽ giữ ấm hồng ngọn lửa
Mái nhà xưa vương vấn khói lam chiều

 Rỗ ràng, ngon lửa ở đây đã mang tính ẩn dụ - ngọn lửa hạnh phúc, ngọn lửa yêu thương, ngọn lửa niềm tin. Nó chính là ngọn lửa lòng của mẹ. Hiểu như thế ta mới thấy có lý khi tác giả hạ tiếp những câu sau:
Bao khát khao trào dâng trong lòng mẹ
Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu

Vẫn là sư liên tưởng độc đáo.Tác giả đã cụ thể hóa ý trừu tượng “Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu” Trừu tượng là nỗi nhớ niềm thương con của mẹ, cụ thể nhiều như những hạt gạo mẹ đang gói bánh đêm nay, làm sao mà đếm được.

 Từ đây, tứ thơ được phát triển theo dòng suối cảm xúc trào dâng của tác giả :

Nhớ mẹ hiền chải mái tóc cho con
Bàn tay mẹ nhẹ gỡ từng sợi rối
Giữ nuột nà suối tóc phủ lưng thon

 Qua cử chỉ “ Nhe nhàng gỡ  từng sợi rối”,ta thấy mẹ thật là cưng chiều, âu yếm con gái của mình, dù con đã trở thành một thiếu nữ có “suối tóc phủ lưng thon”    Có lẽ là

 Hình dáng anh với nét cười đôn hậu
Của ngày xưa trong tiềm thức hiện về
Đêm Trừ tịch cùng nhau đi hái lộc
Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya

Chỉ vài nét chấm phá thế thôi, nhưng tuyệt vời hạnh phúc! Ngập tràn không khí mùa xuân. Xuân đất trời, xuân trong lòng người “Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya” Đây mới  tâm điểm của hạnh phúc gia đình:

Niềm hạnh phúc ngập tràn trong giấc ngủ.
Con ngả đầu vào lòng mẹ vai cha !

“Con ở đây có thể là tác giả và cũng có thể hiểu là con của tác giả. Hai cách hiểu vẫn hoàn toàn logic trong một mái ấm gia đình

                                             Ôi da diết  những mùa xuân khát vọng...
                                              Vẳng tiếng gà xao xuyến buổi ban mai.

 Hai câu thơ cuối khép lại bài thơ nhưng lại mở ra một chân tròi tươi sáng của buổi bình minh vẳng tiếng gà như tiếng gọi của hồn quê đối với người viễn xứ. Hình tượng thơ được nâng lên, tầm khái quát được mở rộng
Nhà thơ ơi!Tâm cảnh của chị cũng là tâm cảnh của chúng tôi – những người ở “Hai phía chân trời” Đọc bài thơ này càng tăng thêm nỗi nhớ quê hương, nhất là lúc xuân về tết đến.
HUYỀN TRANG


Thứ Năm, 9 tháng 1, 2020

PHÚT ĐẦU NĂM



PHÚT ĐẦU NĂM


Khoảnh khắc đầu năm
Anh chúc em trên điện thoại
Ấm áp lời anh xao xuyến nghĩa tình


Quyện lời anh
Vẳng tiếng gà gáy gọi bình minh
Da diết quá bao năm rồi nghe lại
Ngỡ hồn quê tha thiết gọi tên mình


 Lời anh nói tiếng lòng anh trao gửi
Em ở bên này
Cảm nhận ánh bình minh
Xua băng giá cho ngày mai ấm áp
Những vần thơ trao gửi cả tâm tình


Nửa vòng trái đất ta truyền nhau hơi ấm
Ấm áp cùng anh, em trao cả tâm hồn
Trong xa cách vẫn ắp đầy nhung nhớ
Tuy bạc đầu nhưng xanh rức tình thương
Những vần thơ đan kết nỗi vấn vương
Là nhịp đập tình yêu không biên giới.


Bùi Nguyệt - Chemnitz
------------
LỜI BÌNH CỦA NHÀ GIÁO HOÀNG TẤN ĐẠT

Ngày nay, vào thời buổi thông tin hiện đại nối mạng toàn cầu, những người ở xa nhau thường qua điện thoại để cung chúc tân xuân. Đó là lẽ thường tình. Vậy mà nhà thơ Bùi Nguyệt đã thi vị hóa điều bình thường đó qua bài thơ "Phút đầu năm", làm ngân rung trái tim bạn đọc từ vần thơ nặng nghĩa sâu tình:
Khoảnh khắc đầu năm
Anh chúc em trên điện thoại
Ấm áp lời anh xao xuyến nghĩa tình
Quyện lời anh
Vẳng tiếng gà gáy gọi bình minh
Da diết quá bao năm rồi nghe lại
Ngỡ hồn quê tha thiết gọi tên mình!
Ôi! Một mối tình, mối tình xuyên lục địa trong hoàn cảnh chàng đất Á, nàng trời Âu như thế thì tuyệt vời và cao đẹp biết bao. Chẳng dễ cầm lòng đâu đối với người xa xứ đang ở nơi băng, tuyết ngập tràn, thèm cả sợi nắng vàng và tiếng gà gáy sáng.
Lời thơ chân thực quá. Thực như nỗi nhớ quê hương vẫn ngày đêm cồn cào da diết của nữ sỹ Bùi Nguyệt- chủ thể của bài thơ. Nỗi nhớ ấy trỗi dậy, bùng lên trong giây phút bất chợt ở khoảnh khắc đầu năm” Anh chúc em trên điện thoại” có cả tiếng gà xa xa vọng lại. Nghe tiếng gà gáy sáng mà Nữ sỹ nghĩ rằng tiếng gọi của hồn quê. Ôi! chỉ có người trong cảnh ly hương mới viết được những dòng thơ như thế.
Nếu "lời anh" là tình riêng thì "tiếng gà" là tình chung. Riêng và chung hòa quyện vào nhau, dâng trào cảm xúc. Và mạch cảm xúc ấy cứ cuồn cuộn chảy rồi xoáy vào tâm điểm của tình yêu:
Lời anh nói là tiếng lòng anh trao gửi
Em ở bên này cảm nhận ánh bình minh
Xua băng giá cho ngày mai ấm áp
Những vần thơ trao gửi cả tâm tình
Một chuyển đổi cảm giác khá tài tình giữa sự giao thoa về âm thanh và màu sắc. Âm thanh là "lời anh", màu sắc là "ánh bình minh" . Ánh bình minh trong văn cảnh này được xem là “Thi nhãn”. Nó gợi cảm cả sự ấm nóng, sự sáng trong và niềm tin yêu, hy vọng của tình yêu. Tình yêu ấy đang rực rỡ, rạng ngời mở ra một chân trời hạnh phúc, làm lung linh cả "những vần thơ trao gửi tâm tình". Vần thơ ấy là hơi ấm của tình yêu, là ánh lửa lòng soi rọi. Họ đã truyền cho nhau qua làn sóng điện, đó là phương tiện để hai tâm hồn thi sỹ giao thoa:
Nửa vòng trái đất ta truyền nhau hơi ấm
Ấm áp cùng anh em trao cả tâm hồn
Và đây là đỉnh điểm của sự thăng hoa. Bạn đọc chúng ta phải cảm nhận bằng xúc giác mới thấy được sự nồng nàn ấm áp của tình yêu. Tình yêu ấy như ngọn lửa hồng bừng bừng rực cháy để xua tan "băng giá", "tuyết rơi", đó là cái lạnh ngoài trời và cái lạnh trong lòng của người xa xứ. . Hiểu như thế ta mới thấy sự tinh tế và logic cùng những ẩn ý nằm ở khổ thơ cuối:
Thước đo của tình yêu là thời gian và khoảng cách. Dù cách xa tới nửa vòng trái đất hai tâm hồn thi sỹ vẫn giao thoa. Vẫn mặn mà ấm áp:
Nửa vòng trái đất ta truyền nhau hơi ấm
Ấm áp cùng anh em trao cả tâm hồn
Đọc đến đây, tôi lại nhớ mấy câu của một nhà thơ đã viết;
Anh yêu em không phải vì sắc đẹp bên ngoài
Những cái đó thời gian dài sẽ mất
Mà yêu em ở bề trong đẹp nhất
Là tâm hồn sức sống vần thơ
Quả vậy: Vẻ đẹp của tuổi thanh niên là hình thức bên ngoài, Vẻ đẹp của tuổi trung niên là sự trải nghiệm cuộc đời, còn vẻ đẹp tuyệt vời của tuổi cao niên là tâm hồn trong sáng. Và tâm hồn trong sáng ấy, ở đây, đã bật dậy những dòng thơ tạo nên sự bất ngờ, thú vị;
Trong xa cách vẫn ắp đầy nhung nhớ
Tuy bạc đầu nhưng xanh rức tình thương
“Ắp đầy nhung nhớ” là nghệ thuật ẩn dụ - cụ thể hóa cái trừu tượng,rất có giá trị gợi tả gợi cảm.Nhờ đó chúng ta dễ dàng nhận ra dù cách xa nửa vòng trái đất nhưng tình cảm họ dành cho nhau trước sau vẫn như bát nước đầy.
Nếu không phải là một cây bút tài hoa khó có thể đưa ra hai hình ảnh tương phản “ Tuy bạc đầu nhưng xanh rức tình thương”
Tình cảm ấy lại được cụ thể hóa qua tính từ “xanh rức”. Tính từ “ xanh rức”ở đây thật là sáng tạo, táo bạo và đắc địa. Nó vừa diễn tả được sự trẻ tươi của tâm hồn, vùa diễn tả được cấp độ,mức độ yêu thương của mối tình xuyên lục địa – Tuy xa mặt nhưng chẳng cách lòng.
Qua nghệ thuật ẩn dụ,những tính từ ắp đầy, xanh rức trong hai câu thơ đã điểm tô cho mối tình cao đẹp xuyên lục địa, không biên giới:
Những vần thơ đan kết nỗi vấn vương
Là nhịp đập tình yêu không biên giới
Phải chăng “nhịp đập tình yêu” là nhịp đập của trái tim đang cất lên tiếng hát, trong những “Phút đầu năm”, đón nhận lời chúc tân xuân của người tri âm, tri kỷ?
"Phút đầu năm" chẳng riêng đâu là tiếng lòng Nữ sỹ, mà có lẽ đó là tâm thái chung của những người xa xứ, khi tết đến xuân về. Đúng là:
Thời đại thông tin không gian như xích lại
Đất Á trời Âu xa thế mà gần
Hai người ở hai đầu điện thoại
Nghe nồng nàn hơi thở của người thân.
Vũng Tàu, Ngày 14-1-2020
Hoàng Tấn Đạt
(Vũng Tàu - Việt Nam