Thơ
là tiếng hát của con tim, tiếng hát ấy không ngừng cất lên trên xứ
tuyết, dưới trời Âu nhất là lúc Xuân về. Thơ là sự cộng hưởng của tâm hồn
và trí tuê, được thể hiện trong từng thi phẩm. Đã ánh lên những vẻ đẹp
tâm hồn, trong những khúc nhạc lòng của con Lạc cháu Hồng đang hướng về
quê mẹ. Và cũng là người bạn tri âm, tri kỷ của những tâm hồn thi sỹ, là
ngọn lửa vô hình xua tan sương phủ tuyết rơi, là nhịp cầu ngôn ngữ để
chúng ta xích lại gần nhau:
------------
NỤ CƯỜI NGÀY XUÂN
Kết nối nụ cười với tiếng thơ
Nét bút thẳng ngay cao nghĩa cử
Trang đời trong sáng đượm duyên tơ
Nhân văn khắc họa bao chân thực
Cuộc sống vun bồi những ước mơ
Chắp cánh thăng hoa nguồn cảm xúc
Hương Xuân lắng đọng chẳng phai mờ.
Bùi Nguyệt - Chemnitz
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét