Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

CÁNH PHƯỢNG XƯA

 CÁNH PHƯỢNG XƯA
Thơ: Bùi Nguyệt - Chemnitz, CHLB Đức
Nhạc: Phan Văn Bích
Ca sỹ: Thiện Thảo

https://www.youtube.com/watch?v=8x2rlOPN1GY
 

CÁNH PHƯỢNG XƯA

Cánh ve kêu cuốn đưa ngọn gió
Thắm đỏ tình ai tuổi học trò
Những bối rối cúi nhìn trang vở
Gọi tên nhau đỏ mặt thẹn thùng

Mộng ước tương lai đang chung ý
Khép lại giữa trang cánh Phượng hồng
Xếp sách vở anh vào quân ngũ
Em xa hàng Phượng vỹ năm xưa

Thời gian như những cánh thoi đưa
Nhớ vê anh buổi đầu xao xuyến
Nhịp đập con tim thầm mách bảo
Sánh vai cùng chắp những vần thơ

Năm tháng dài thêm bao nỗi nhớ
Gặp lại nhau tóc điểm sương rơi
Như thủa nào màu hoa Phượng đỏ
Ánh mắt trao nhau những ngượng ngùng

Hồi tưởng ước mộng xưa dang dở
Cảm nhận ra lẽ sống ở đời
Cuốn sách hay là điều phải trải
Ép nhành hoa là mối  tình đầu .

Bùi Nguyệt- Chemnitz

Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

HOÀI NIỆM (Họa “ Vọng âm” )



-------

HOÀI NIỆM
(Họa “ Vọng âm” )


Từ ấy trời ơi! Cứ tiếc thầm
Những đêm thanh vắng vọng xa xăm
Tình yêu vẫy gọi hồn trinh nữ
Tâm cảnh nương theo tiếng nguyệt cầm
Cứ ngỡ đồng sàng cho trọn kiếp
Đâu ngờ dị mộng hận trăm năm
Nào ai thấu hiểu lòng ta nhỉ
Thổn thức khi nghe khúc nhạc trầm.

Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

TẶNG ANH NHÂN NGÀY ĐÀN ÔNG


                              Em tặng bia hơi sóng sánh đầy

TẶNG ANH NHÂN NGÀY ĐÀN ÔNG 
   
 Anh ơi! Em gửi lời muốn nói
Đến với anh yêu những tháng ngày
Nghĩa tình sâu nặng em ghi mãi
Vương vấn trong lòng chẳng mờ phai 
 
Vẫn dáng ngày đầu nay nhớ lại
Đẹp mãi trong em đến bây giờ
Qua bao mùa tuyết thương anh lắm
Trụ cột gia đình có anh lo 
 
Ngày HỘI ĐÀN ÔNG ở nơi đây
Em tặng bia hơi sóng sánh đầy
Ánh mắt em hòa tràn miệng cốc
Làn môi anh uống dậy men say 
 
Bia vàng sủi bọt cùng nhau chạm
Long lanh có cả bóng hình em
Hai ta chếnh choáng trong ngày Hội
Cho cả thiên hà cũng ngả nghiêng. 
 
 Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017

MÀU NHUNG NHỚ




MÀU NHUNG NHỚ

Đã bao mùa hoa cải
Giăng phấn khắp cánh đồng
Quyện nắng vàng rực rỡ
Vương ánh mắt chờ trông


Xao xuyến dệt cánh thơ
Vắt lên làn mây trắng
Gió cõng tình trong nắng
Gửi niềm tin mong chờ


Dịu dàng hương đồng nội
Mênh mang những sắc vàng
Ôi! Lại một mùa sang
Ngập trời màu nhung nhớ.


Bùi Nguyệt, Chemnitz

Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

VIẾT TRONG NGÀY CỦA MẸ




                     Nhìn sao Mai phương trời Đông lặng lẽ
                          Con hiểu rằng Mẹ mãi ở bên con.



 ---------------
VIẾT TRONG NGÀY CỦA MẸ


Quặn thắt lòng Mẹ ơi!  Con nhớ mãi
Thủa cơ hàn Mẹ bao nỗi truân chuyên
Khi gánh bình minh khi đội màn đêm

Bươn trải tảo tần giữ nếp nhà ấm áp

Gánh cuộc đời oằn trên lưng mẹ
Lo vuông tròn cuộc sống cho con
Mỗi bước đường vất vả gian nan  
"Đứng mũi chịu sào" hy sinh thầm lặng

Ôi! Kiếp người nổi trôi trong bể khổ
Vượt khó khăn qua bao cảnh cơ hàn
Nơi xứ người những lúc gian nan
Ánh mắt Mẹ hiền chở che an ủi

Trời trở gió những đêm dài giá buốt
Nghe hạt sương lay động giấc không tròn
Vẳng bên tai lời mẹ dặn đầu non
“Chân cứng đá mềm" trước ghập ghềnh con nhé!
 
Nhìn sao Mai phương trời Đông lặng lẽ
Con hiểu rằng Mẹ mãi ở bên con.

Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Ba, 9 tháng 5, 2017

TÌNH MẸ




TÌNH MẸ

Mẹ ơi! nhớ mẹ mỗi chiều
Băn khoăn trăn trở nhiều điều thương con
Mẹ là cả dải nước non
Đi xa muôn dặm cho con lối về


Mẹ là sông núi triền đê
Cho con nguồn chảy tràn về nước trong
Mẹ là ngọn lửa sưởi lòng
Đêm đông giá lạnh sương giăng ấm người


Mẹ là người bạn đường đời
Chia cay sẻ ngọt của người tha hương
Tình mẹ ôm cả Đại dương
Ngập tràn sắc nắng quê hương đón chờ.,.


Bùi Nguyệt
Chemnitz,CHLB Đức
------------
QUA TÌNH MẸ TA HIỂU ĐƯỢC LÒNG CON


Mẹ là đề tài muôn thuở của thi ca. Tôi đã nghe nhiều bài hát, đọc nhiều bài thơ nói về mẹ, thấy thương những bà mẹ Việt Nam : anh hùng ,bất khuất ,trung hậu đảm đang, như tám chữ vàng mà Bác Hồ đã tặng. Nhưng khi đọc "Tình mẹ" của Nhà thơ Bùi Nguyệt, tôi lại thấy thương người con viết bài thơ hơn người mẹ viết ở trong thơ.


Mẹ ơi! Nhớ mẹ mỗi chiều
Băn khoăn trăn trở nhiều điều thương con


Mở đầu bài thơ là lời gọi mẹ, giãi bày với mẹ nỗi nhớ, niềm thương của người con tha hương khi chiều buông, nắng tắt. Vì thời điểm này mới được thảnh thơi, nghỉ ngơi sau ngày lao động. Gia đình xum họp trong bữa cơm chiều. Đây cũng là thời điểm gà sắp lên chuồng, chim đang về tổ và cả cái màu hoàng hôn kia cũng gợi nhớ, khêu buồn đối với những người xa quê hương xứ sở.
Đến đây tôi lại nhớ câu ca dao:


Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều


Đó là tâm trạng của người con gái ngày xưa lấy chồng xa , mà xa nhất thì cũng chỉ là khác tỉnh ,khác miền nên phạm vi của nỗi nhớ chỉ là một vùng quê." Quê mẹ ". Còn cái niềm thương, nỗi nhớ của những người viễn xứ thì bát ngát mênh mông, bao trùm cả non sông đất nước.


Mẹ là cả dải nước non
Đi xa muôn dặm cho con lối về


Nỗi nhớ mẹ của tác giả gắn liền với nỗi nhớ Tổ quốc mang hình chữ S.
Thiết nghĩ cụm từ"Dải nước non" Rất chuẩn với dáng hình đất nước Việt Nam. Dáng hình ấy luôn hiện hữu trong đáy lòng tác giả.
Hình ảnh mẹ gắn chặt với hình dáng non sông. Tầm khái quát này vừa có chiều sâu về tư tưởng, vừa có bề rộng về tình cảm. Từ mạch cảm xúc ấy, nhà thơ đã cụ thể hóa ý trìu tượng tình mẹ, lòng con bằng nghệ thuật điệp ngữ và liên hiệp tỷ dụ:


Mẹ là sông núi con đê - Cho con nguồn chảy
Mẹ là dải nước non - cho con lối về
Mẹ là ngọn lửa - Sưởi lòng con khi giá lạnh đêm đông
Mẹ là bạn đường đời -để chia cay sẻ ngọt .
Mẹ là ánh sáng mặt trời ôm cả đại dương - để ngập tràn rực nắng quê hương!


Rõ ràng mẹ là tất cả ,mọi cảnh sắc quê hương đều vấn vương bóng mẹ .Cái thú vị ở đây là sư liên tưởng rất logic trong một hệ thống hình ảnh vừa kỳ vĩ, vừa giản dị. Kỳ vĩ là vầng thái dương, là nước non, sông núi, con đê ...,giản dị là bạn đường, ngọn lửa . Mẹ là thế đó! Tình mẹ là thế đó, mênh mông mà vô cùng gần gũi, vô cùng ấm áp , chia bùi sẻ ngọt cho con .
Kết cấu của bài thơ gây bất ngờ cho người đọc. Đó là hệ thồng không gian đang từ lớn :( nước non , sông núi ) cứ thu nhỏ dần (ngọn lửa ) rồi bất thần mở ra một không gian mênh mông vô cùng vô tận:


Tình mẹ ôm cả Đại dương
Ngập tràn sắc nắng quê hương đón chờ


Tình mẹ ở đây được tác giả nhân cách hóa qua động từ "ôm" khá tài tình, vừa cụ thể hóa được ý trìu tượng, vừa gợi ra sự liên tưởng cho bạn đọc. Tình mẹ rộng lớn hơn cả đại dương, còn bao trùm cả đại dương như ánh sáng mặt trời ấm áp. Thiết nghĩ, nếu không phải là người con xa quê, ở nơi xứ tuyết như Nhà thơ Bùi Nguyệt thì khó có thể viết được câu thơ như thế. Và sự liên tưởng logic ấy đã góp phần mang lại giá trị thẩm mỹ của bài thơ.
Qua "Tình mẹ" ta hiểu được cả lòng con! Nếu tình mẹ mênh mông thì lòng con sâu nặng. Nhớ nhiều thương lắm người mẹ già ở quê nhà đang từng ngày trăn trở thương con.


“Khi tà duơng gác đỉnh non
Cha thương mẹ nhớ mong con trở về”


Tình thương đâu chỉ như nước trong nguồn mà ôm cả đại dương mênh mông vời vợi.
Nhà thơ ơi! Phải thế này không: Sợi nhớ sợi thương cuốn trọn địa cầu? Tâm cảnh này đâu chỉ của riêng ai?


Thương đôi mắt của những người viễn xứ
Đăm đắm nhìn quê mẹ phía xa xăm !

HOÀNG TẤN ĐẠT

Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017

HÈ SANG

                              Bồ công anh nở đón hè sang
 --------------------
HÈ SANG

Thảo mộc bừng lên tắm nắng vàng
Bồ công anh nở đón hè sang
Nồng nàn khoe sắc màu tươi tắn
E ấp trao duyên nét dịu dàng
Say ngắm binh minh xua bóng tối
Vui hòa ngọn gió trải không gian
Nghe trong ấm áp tình anh gửi
Điệp khúc vào mùa dạ xốn xang.


5-5 - 2012
Bùi Nguyệt - Chemnitz.

Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

GIẤC MỘNG MIÊN TRƯỜNG




GIẤC MỘNG MIÊN TRƯỜNG

Gom vào gió cuốn trải mênh mông
Vạt nắng quê nhà vời vợi trông
Bóng mẹ âm thầm ôm nỗi nhớ
Hình cha đau đáu ủ niềm mong
Xứ người tần tảo lênh đênh cảnh
Đất khách bôn ba ngán ngẩm lòng
Phiêu dạt chân trời "miền đất hứa"
Miên trường giấc mộng thấu tình không.

Bùi Nguyệt - Chemnitz