Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015
TẶNG CÁC CHÁU YÊU - (Trong dịp Tết Trung Thu)
TẶNG CÁC CHÁU YÊU
(Trong dịp Tết Trung Thu)
Ánh trăng tròn sáng tỏ
Nối vòng tay đón mừng
Chung niềm vui nho nhỏ
Bà cháu mình trông trăng
Miệng cười mãi đáng yêu
Luôn ở trong nỗi nhớ
Tiếng đàn ngân theo gió
Quyện vào thành bài thơ
Rằm Trung Thu gửi tặng
Cháu ngắm ánh trăng vàng
Là có bà bên cạnh
Vui đón mùa thu sang.
Bùi Nguyệt
Thứ Năm, 17 tháng 9, 2015
LÁ RỤNG - Bùi NguyệtChemnitz - Thu 2015
Tình quyện gió tóc pha sương
Mắc vào nỗi nhớ nẻo đường còn xa
---------------------------------
LÁ RỤNG
Ngồi buồn ghép mấy vần thơ
Gửi người chung cảnh mộng mơ với mình
Hồn treo ngọn bút tỏ tình
Nương vào câu chữ bóng hình mà xây
Bao năm sống ở nơi này
Mà sao cứ ngỡ đi đày trần gian
Thắt lòng trong cuộc ly tan
Tái tê bao cảnh trái ngang tháng ngày
Ngoảnh trông bóng xế hôm nay
Tím bầm mộng ảo ken dày vấn vương
Tình quyện gió tóc pha sương
Mắc vào nỗi nhớ nẻo đường còn xa
Heo may lá rụng bóng tà
Quê hương vời vợi xót xa nhớ về.
Ngồi buồn ghép mấy vần thơ
Gửi người chung cảnh mộng mơ với mình
Hồn treo ngọn bút tỏ tình
Nương vào câu chữ bóng hình mà xây
Bao năm sống ở nơi này
Mà sao cứ ngỡ đi đày trần gian
Thắt lòng trong cuộc ly tan
Tái tê bao cảnh trái ngang tháng ngày
Ngoảnh trông bóng xế hôm nay
Tím bầm mộng ảo ken dày vấn vương
Tình quyện gió tóc pha sương
Mắc vào nỗi nhớ nẻo đường còn xa
Heo may lá rụng bóng tà
Quê hương vời vợi xót xa nhớ về.
Bùi Nguyệt
Chemnitz - Thu 2015
Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015
DƯỚI ÁNH TRĂNG NGÂN - (Tặng các cháu trong dịp Tết Trung thu)
Ánh đèn lồng ánh trăng ngân
Lời ca thắp sáng tình thân bạn bè
---------------------
DƯỚI ÁNH TRĂNG NGÂN
(Tặng các cháu trong dịp Tết Trung thu)
Trăng lung linh tỏa sáng ngời
Cho đàn cháu nhỏ vui chơi đêm Rằm
Múa nhịp nhàng nhảy tung tăng
Thành Rồng cuốn với chị Hằng hân hoan
DƯỚI ÁNH TRĂNG NGÂN
(Tặng các cháu trong dịp Tết Trung thu)
Trăng lung linh tỏa sáng ngời
Cho đàn cháu nhỏ vui chơi đêm Rằm
Múa nhịp nhàng nhảy tung tăng
Thành Rồng cuốn với chị Hằng hân hoan
Tùng cắc tùng - tiếng trống vang
Long lanh ánh mắt rộn ràng bước chân
Ánh đèn lồng ánh trăng ngân
Lời ca thắp sáng tình thân bạn bè
Đậm đà mái ấm hương quê
Nắm bàn tay nhỏ hướng về mai sau
Đàn chim Việt dưới trời Âu
Tung đôi cánh nối nhịp cầu hai quê.
Bùi Nguyệt
Chemnitz - Trung thu 2015
Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015
THU VỀ - Bùi NguyệtChemnitz - thu 2015
Gom sắc vàng rơi nơi viễn xứ
Ươm màu hy vọng ủ tình yêu.
-----------------
THU VỀ
Thu về ngọn gió cũng phiêu diêu
Trống trải rừng phong lá đổ nhiều
Mờ mịt tầng không mây ủ rũ
Vật vờ mặt nước bóng liêu xiêu
Lòng sao khắc khoải trong sương sớm
Dạ cứ nôn nao dưới nắng chiều
Gom sắc vàng rơi nơi viễn xứ
Ươm màu hy vọng ủ tình yêu.
Bùi Nguyệt
Chemnitz - thu 201
Cam nhan cua Nha giao Hoang Tan Dat
Đạt Tấn Quá hay! Đề - Thực - Luận - Kết rất mạch lạc. Hai cặp thực, luận thật thú vị, đối chỉnh cả từ, cả ý cả thanh. Bài thơ đi từ ngoại cảnh đến nội tâm, mang đậm sắc thái Đường thi, gây được ấn tượng cho bạn đọc. Hai câu kết thể hiên rõ một nét bút tài hoa, một tâm hồn lạc quan của những con người có nghị lực tuyệt vời nơi viễn xứ, rất đáng nâng niu, trân trọng
Gom sắc vàng rơi nơi viễn xứ
Ươm màu hy vọng ủ tình yêu.
Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015
TÂM TÌNH - Bùi Nguyệt.
Đâu biết nhân tình nhiều trắcẩn
Nào hay thế thái lắm tai ương
TÂM TÌNH
Đã trót bước vào cảnh vấn vương
Mượn vay gá tạm cõi vô thường
Sáng đi đường núi tràn hơi lạnh
Tối đến mái nhà phủ tuyết sương
Đâu biết nhân tình nhiều trắc ẩn
Nào hay thế thái lắm tai ương
Vòng xoay cuốn mãi người xa xứ
Đau đáu nỗi niềm nhớ cố hương.
Bùi Nguyệt.
Chemnitz 10 - 9 - 2015
------------
BÀI HỌA
THU VỌNG
Thu về nhả vọng nỗi niềm vương
Rũ sắc buồn quây dạ ủ thường
Tiễn phủ mơ cầu duyên ngậm nắng
Xa vùi mộng ảo ái vầy sương
Còn đây những buổi tơ hồng ẩn
Vẫn đó bao ngày hạnh phúc ương
Phím lặng lòng trao tình nghĩa dải
Gam chìm tiếng ngỏ cuộn ngàn hương
Nguyễn Anh Phương - Hungari
------------
TÂM TÌNH
(HỌA Y ĐỀ)
Hình dáng tri âm dạ mãi vương
Xua tan trăn trở những ngày thường
Khi trông vời vợi trăng lồng bóng
Lúc thấy mơ màng nước quyện sương
Muốn được trọn đời xây tổ ấm
Hằng mong vẹn nghĩa kết uyên ương
Ngày đêm mơ tưởng người trong mộng
Môi thắm má hồng đượm sắc hương.
Hoàng Tấn Đat
Chemnitz 10 - 9 - 2015
------------
BÀI HỌA
THU VỌNG
Thu về nhả vọng nỗi niềm vương
Rũ sắc buồn quây dạ ủ thường
Tiễn phủ mơ cầu duyên ngậm nắng
Xa vùi mộng ảo ái vầy sương
Còn đây những buổi tơ hồng ẩn
Vẫn đó bao ngày hạnh phúc ương
Phím lặng lòng trao tình nghĩa dải
Gam chìm tiếng ngỏ cuộn ngàn hương
Nguyễn Anh Phương - Hungari
------------
TÂM TÌNH
(HỌA Y ĐỀ)
Hình dáng tri âm dạ mãi vương
Xua tan trăn trở những ngày thường
Khi trông vời vợi trăng lồng bóng
Lúc thấy mơ màng nước quyện sương
Muốn được trọn đời xây tổ ấm
Hằng mong vẹn nghĩa kết uyên ương
Ngày đêm mơ tưởng người trong mộng
Môi thắm má hồng đượm sắc hương.
Hoàng Tấn Đat
Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015
ĐÊM THU - Bùi Nguyệt.
Phương ấy đêm nay trời có lạnh
Có biết phương này trăng đơn côi
Có biết phương này trăng đơn côi
------------
ĐÊM THU
Thu đi...
Thu đến...
Bao mùa lá
Thu đi...
Thu đến...
Bao mùa lá
Lối cũ ngày xưa lạnh lối về
Gió thoảng đưa hương nồng hoa Sữa
Bồi hồi tiếng vạc rỗng trời khuya
Giờ đây đôi ngả ta đã bước
Tháng năm vời vợi những ưu phiền
Anh vẫn cùng em trong ký ức
Mỉm cười độ lượng chẳng hề quên
Thu đến...
Thu đi...
Bao mùa nhớ
Nào ai đếm được lá vàng rơi
Phương ấy đêm nay trời có lạnh
Có biết phương này trăng đơn côi
Bùi Nguyệt.
Chemnitz, CHLB Đức
Báo" Quân đội nhân dân cuối tuần"
---------------------
LỜI BÌNH CỦA HỒNG TẤN ANH
Mùa thu là đề tài muôn thuở của thi ca Việt Nam ta: Với Phan Huy Vịnh:
Thuyền mấy lá đông tây lặng ngắt
Lạnh hơi thu lau lách đìu hưu
Lưu Trọng Lư thì:
Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Còn ở Xuân Quỳnh:
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá.
Ở nhà thơ Bùi Nguyệt- Chemnitz – CHLB Đức tính hiện đại trong thơ khá rõ nét:
Thu đến
Thu đi
Bao mùa lá
....
Thu đến
Thu đi
Bao mùa nhớ!
Có thể nói: trong những bài thơ, những tác giả nói trên, xem ra -“Mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười?
Đọc “Đêm thu” của nhà thơ Bùi Nguyệt, ta bắt gặp một đêm buồn của một kiếp hồng nhan dang dở
Câu thơ đầu là một tiếng thở dài:
Thu đến
thu đi
bao mùa lá
Thời gian trôi nhanh quá! Thu vừa mới đến đã mau đi! Ôi! Cái tâm trạng não nề khi nhớ về những kỷ niệm ngày xưa của nhà thơ cũng làm ta xót xa, tê tái
Lối cũ người xưa lạnh lối về
Gió thoảng đưa hương nồng hoa sữa
Bồi hồi tiếng vạc rỗng trời khuya..
Lối về lạnh hay lòng người trống lạnh? Cái lạnh bên trong và cái lạnh bên ngoài như một sự giao thoa làm tăng thêm nỗi xót xa, tê tái dưới đêm thu,"thoang thoảng hương đưa mùi hoa sữa. ôi! Cái mùi hoa sữa – đối với nam nữ thanh niên Hà Nội đã trở thành hương vị của tình yêu “ Hoa sữa thôi bay anh thương em…” Càng thêm gợi nhớ khêu buồn. Bất ngờ tiếng vạc kêu trong đêm lại càng thêm não lòng hơn. Rõ ràng - một không gian buồn trùm lên một tâm hồn cô đơn như tiếng vạc kêu sương, khao khát gọi bầy, vì:
Giờ đây đôi ngả ta đã bước
Tháng năm vời vợi những ưu phiền.
Anh vẫn cùng em trong ký ức.
Mỉm cười độ lượng chẳng hề quên”
Khổ thơ trên vừa lí giải nỗi buồn, vừa bày tỏ niềm thương, nỗi nhớ về một người có nụ cười độ lượng. Thì ra con người nhân hậu, đáng yêu ấy đã trở thành ký ức khó phai mờ trong tâm trí của nhà thơ Bùi Nguyệt, cho dù thời gian cứ trôi hoài, trôi mãi, đã bao mùa cây đổi lá thay mầm:
Thu đến.
Thu di
Bao mùa nhớ
Nào ai đếm được lá vàng rơi !
Vẫn là thời gian trôi nhanh, quẩn quẩn, quanh quanh, bốn mùa thay đổi . Điệp ngữ thu đến, thu đi đã thể hiện khá rõ ý thơ này .Cái hay ở đây là trên thì: " Bao mùa lá" còn dưới là “Bao mùa nhớ” chứng tỏ rằng: Em nhớ anh quanh năm suốt tháng, hết năm này qua năm khác. Cây theo mùa thay lá nhưng em chẳng thay lòng.
Son sắt thủy chung vẫn là đức hạnh tuyệt vời của người con gái Việt Nam nói chung và Bùi Nguyệt nói riêng. Bởi vì không gì thiêng liêng bằng mối tình đầu, nụ hôn đầu? Và rõ ràng sự thủy chung ấy xuất phát từ sự hy sinh và tấm lòng vị tha cao cả:
Phương ấy đêm nay trời có lạnh
Có biết phương này trăng đơn côi?
Dù tình lứa đôi không thành, nhưng anh ơi! Em vẫn lo cho anh và thương nhiều, nhớ lắm! Còn anh có hiểu cho tình cảnh của em hay không ? Em vẫn sáng trong như vầng trăng trên trời lẻ loi giữa muôn ngàn tinh tú .Cụm từ "Trăng đơn côi " thật là thích thú, vừa là ẩn dụ, vừa là chơi chữ vì : “Nguyệt” nghĩa là trăng!
Tôi tin rằng: tứ thơ này, vầng trăng ấy, sẽ lung linh, sáng mãi trong lòng người đọc.
Xin cám nữ sỹ Bùi Nguyệt đã cho tôi thưởng thức một bài thơ thật sự là một khúc ca buồn được cất lên từ trái tim thổn thức! Cho tôi xin được sẻ chia từng phút, từng giây với tâm hồn trống trải này!
HỒNG TẤN ANH -( HOÀNG TẤN ĐẠT)
Thu đến
Thu đi
Bao mùa nhớ!
Có thể nói: trong những bài thơ, những tác giả nói trên, xem ra -“Mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười?
Đọc “Đêm thu” của nhà thơ Bùi Nguyệt, ta bắt gặp một đêm buồn của một kiếp hồng nhan dang dở
Câu thơ đầu là một tiếng thở dài:
Thu đến
thu đi
bao mùa lá
Thời gian trôi nhanh quá! Thu vừa mới đến đã mau đi! Ôi! Cái tâm trạng não nề khi nhớ về những kỷ niệm ngày xưa của nhà thơ cũng làm ta xót xa, tê tái
Lối cũ người xưa lạnh lối về
Gió thoảng đưa hương nồng hoa sữa
Bồi hồi tiếng vạc rỗng trời khuya..
Lối về lạnh hay lòng người trống lạnh? Cái lạnh bên trong và cái lạnh bên ngoài như một sự giao thoa làm tăng thêm nỗi xót xa, tê tái dưới đêm thu,"thoang thoảng hương đưa mùi hoa sữa. ôi! Cái mùi hoa sữa – đối với nam nữ thanh niên Hà Nội đã trở thành hương vị của tình yêu “ Hoa sữa thôi bay anh thương em…” Càng thêm gợi nhớ khêu buồn. Bất ngờ tiếng vạc kêu trong đêm lại càng thêm não lòng hơn. Rõ ràng - một không gian buồn trùm lên một tâm hồn cô đơn như tiếng vạc kêu sương, khao khát gọi bầy, vì:
Giờ đây đôi ngả ta đã bước
Tháng năm vời vợi những ưu phiền.
Anh vẫn cùng em trong ký ức.
Mỉm cười độ lượng chẳng hề quên”
Khổ thơ trên vừa lí giải nỗi buồn, vừa bày tỏ niềm thương, nỗi nhớ về một người có nụ cười độ lượng. Thì ra con người nhân hậu, đáng yêu ấy đã trở thành ký ức khó phai mờ trong tâm trí của nhà thơ Bùi Nguyệt, cho dù thời gian cứ trôi hoài, trôi mãi, đã bao mùa cây đổi lá thay mầm:
Thu đến.
Thu di
Bao mùa nhớ
Nào ai đếm được lá vàng rơi !
Vẫn là thời gian trôi nhanh, quẩn quẩn, quanh quanh, bốn mùa thay đổi . Điệp ngữ thu đến, thu đi đã thể hiện khá rõ ý thơ này .Cái hay ở đây là trên thì: " Bao mùa lá" còn dưới là “Bao mùa nhớ” chứng tỏ rằng: Em nhớ anh quanh năm suốt tháng, hết năm này qua năm khác. Cây theo mùa thay lá nhưng em chẳng thay lòng.
Son sắt thủy chung vẫn là đức hạnh tuyệt vời của người con gái Việt Nam nói chung và Bùi Nguyệt nói riêng. Bởi vì không gì thiêng liêng bằng mối tình đầu, nụ hôn đầu? Và rõ ràng sự thủy chung ấy xuất phát từ sự hy sinh và tấm lòng vị tha cao cả:
Phương ấy đêm nay trời có lạnh
Có biết phương này trăng đơn côi?
Dù tình lứa đôi không thành, nhưng anh ơi! Em vẫn lo cho anh và thương nhiều, nhớ lắm! Còn anh có hiểu cho tình cảnh của em hay không ? Em vẫn sáng trong như vầng trăng trên trời lẻ loi giữa muôn ngàn tinh tú .Cụm từ "Trăng đơn côi " thật là thích thú, vừa là ẩn dụ, vừa là chơi chữ vì : “Nguyệt” nghĩa là trăng!
Tôi tin rằng: tứ thơ này, vầng trăng ấy, sẽ lung linh, sáng mãi trong lòng người đọc.
Xin cám nữ sỹ Bùi Nguyệt đã cho tôi thưởng thức một bài thơ thật sự là một khúc ca buồn được cất lên từ trái tim thổn thức! Cho tôi xin được sẻ chia từng phút, từng giây với tâm hồn trống trải này!
HỒNG TẤN ANH -( HOÀNG TẤN ĐẠT)
Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015
BUỔI TƯƠNG PHÙNG - Bùi Nguyệt
Anh ngắm nụ cười tươi trẻ lại
Em trông ánh nguyệt sáng trong dần
----------
BUỔI TƯƠNG PHÙNG
( Hoa THÓI ĐỜI)
Vui buổi tương phùng đón cố nhân
Sánh vai dạo gót dưới trăng ngần
Xốn xang làn gió say tình mộng
Phơi phới tâm hồn đượm nghĩa ân
Anh ngắm nụ cười tươi trẻ lại
Em trông ánh nguyệt sáng trong dần
Đêm nay tạm gác bao cay đắng
Vị ngọt lan vào chẳng thể cân.
Bùi Nguyệt - Chemnitz
-----
THÓI ĐỜI
Sao đời lắm kẻ giả lòng nhân
Hại bạn giăng mưu chẳng ngại ngần
Mặt phủ câu hiền vờ đạo nghĩa
Tâm bày ý độc vứt tình ân
Trời cao sẽ thấu thân buồn đọng
Đất rộng không dung cảnh héo dần
Ngập bến ê chề vương não dạ
Mang sầu những buổi khó mà cân.
1.9.2015
Tu Oanh - Berlin
Em trông ánh nguyệt sáng trong dần
----------
BUỔI TƯƠNG PHÙNG
( Hoa THÓI ĐỜI)
Vui buổi tương phùng đón cố nhân
Sánh vai dạo gót dưới trăng ngần
Xốn xang làn gió say tình mộng
Phơi phới tâm hồn đượm nghĩa ân
Anh ngắm nụ cười tươi trẻ lại
Em trông ánh nguyệt sáng trong dần
Đêm nay tạm gác bao cay đắng
Vị ngọt lan vào chẳng thể cân.
Bùi Nguyệt - Chemnitz
-----
THÓI ĐỜI
Sao đời lắm kẻ giả lòng nhân
Hại bạn giăng mưu chẳng ngại ngần
Mặt phủ câu hiền vờ đạo nghĩa
Tâm bày ý độc vứt tình ân
Trời cao sẽ thấu thân buồn đọng
Đất rộng không dung cảnh héo dần
Ngập bến ê chề vương não dạ
Mang sầu những buổi khó mà cân.
1.9.2015
Tu Oanh - Berlin
Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015
THỎA LÒNG MƠ - (Họa CẢM TẠ BẠN THƠ)
Nỗi nhớ triều dâng ngập bến bờ
---------------
THỎA LÒNG MƠ
(Họa CẢM TẠ BẠN THƠ)
Qua làn sóng điện gửi vần thơ
Xin được hồi âm kẻo bạn chờ
Gắn kết đôi dòng trao mạch cảm
Cách xa vạn nẻo dệt đường tơ
Tình yêu sóng cuộn tràn hương biển
Nỗi nhớ triều dâng ngập bến bờ
Hòa quyện văn chương tình thắm đượm
Trời Tây đất Việt thỏa lòng mơ.
Bùi Nguyệt
------------
CẢM TẠ BẠN THƠ
Mãi ở phương này nhớ bạn thơ
Thành tâm cảm tạ mến thương chờ
Mừng Xuân ấy tụng rưng hồn chữ
Tiễn hạ ai đàn ngẩn tiểng tơ
Vẫn ước tình yêu choàng đẫm mộng
Hoài ươm hạnh phúc phủ xanh bờ
Ngày thu xướng họa cùng tri kỷ
Cảm hứng dâng trào lộng cõi mơ!
Nguyên xuân
24/8/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)