Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015

Trong hồn tuyết – Thơ Bùi Nguyệt

Trong hồn tuyết – Thơ Bùi Nguyệt (Chemnitz, CHLB Đức)


Tiễn thu đi cây chẳng còn chiếc lá
Để đông về trong trần trụi mù sương
Giọt nắng cuối cùng tan vào băng giá
Gió thét gào trong nỗi nhớ còn vương  
 

_______    
 
                             
1

TRONG HỒN TUYẾT

Tiễn thu đi cây chẳng còn chiếc lá
Khi đông về trong trần trụi mù sương
Giọt nắng cuối cùng tan vào băng giá
Gió thét gào mang nỗi nhớ còn vương


Tuyết trắng phủ bầu trời mây vần vũ
Cứ bâng khuâng giữa hoang lạnh sương mờ
Tê tái lắm! Ôi! Cuộc đời viễn xứ
Ngọn lửa nào thắp sáng sưởi dòng thơ?


Mòn mỏi bước lê trên nền thảm lạnh
Ngập giá băng nỗi đau trượt tháng ngày
Đã kết lại thành cuồng phong bão nổi
Đến mọi miền ngóc ngách đắng cay


Có phải không như cây thông trước gió
Uống giá băng rồi kết tủa trong lòng
Hòa nhập với sương giăng tuyết phủ
Quyện hồn mình vào hồn tuyết mênh mông.


Bùi Nguyệt
Chemnitz 10 - 1 - 2015
Đã đăng Báo Vandanviet
   -------------------------


                                                                           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét