Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020

LỜI TÂM SỰ VỚI CHA



LỜI TÂM SỰ VỚI CHA

Thắp nén hương trầm ở xứ xa
Tâm nương làn khói đến quê nhà
Nơi đây con gửi lời cầu nguyện
Những lời tâm sự nói với cha


Cha có biết không ở phương xa
Mấy chục năm qua sống xa nhà
Thân gái mỏi mòn đời viễn xứ
Mái đầu tóc điểm ngấm sương pha


Cha có biết không ở phương xa
Cuộc đời vay mượn nỗi xót xa
Đi trong tuyết phủ mà hoang tưởng
Cứ ngỡ cuộc đời kết nhành hoa


Cha có biết không ở phươngxa
Khao khát tình yêu một mái nhà
Hàng đêm ngồi ghép vần thơ lại
Thèm cả tiếng gà chuyển canh Ba


Cha có biết không ở nơi xa
Bến bờ ảo vọng ngóng xứ xa
Bốn bề vần vũ đầy giông tố
Âm thầm chèo lái vượt phong ba


Thắp nén huơng trầm ở xứ xa
Niết bàn Cha giải nỗi diết da
Nếu có kiếp sau cho con được
Không làm kiếp sống kẻ xa nhà.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2020

TRƯỚC BIỂN CHIỀU



 
 
TRƯỚC BIỂN CHIỀU

Biển chiều cảm thấu cảnh tha hương
Trong cõi hư vô mấy nẻo đường
Định mệnh cuốn theo dòng nghiệp chướng
Nhân gian neo đậu cõi vô thường
Bóng hình ẩn hiện rung làn nước
Nỗi nhớ trào dâng khúc đoạn trường
Triều dâng cuốn hết niềm hy vọng
Vòng xoáy luân hồi mãi vấn vương.

Bùi Nguyệt. - Chemnitz

KHÔNG GIAN PHẲNG








KHÔNG GIAN PHẲNG
(Họa: Xuân mong nhớ)

Đọc lại bài thơ vẫn thấy hay
Mùa xuân ngày ấy vẫn còn đây
Nôn nao bóng bạn lồng hương nắng
Khắc khoải tình đời ẩn sắc mây
Vẫn biết biển khơi xanh nỗi nhớ
Còn in kỷ niệm ấm bàn tay
Hòa trong thế giới không gian phẳng
Ảo ảnh chập chờn cứ muốn bay.


Bùi Nguyệt - Chemnitz
----
XUÂN MONG NHỚ

Mai đã nở rồi ai có hay
Xuân này ta hẹn gặp nhau đây
Người đi đất khách mơ hồn nước
Kẻ ở quê nhà dõi bóng mây
Mù mịt trời Tây thương nỗi bạn
Mênh mang đất Việt rộng vòng tay
Vũng Tàu anh vẫn đang chờ đón
Em ở phương trời cất cánh bay.!

HOÀNG TẤN ĐẠT

NGÓNG VỀ




NGÓNG VỀ
( Lưu thủy đối - Bát láy)


Ngóng về Hà Nội mịt mù xa
Hạ đến nôn nao nỗi nhớ nhà
Có lẽ sân trường rừng rực phượng
Chắc rằng vườn mẹ ngạt ngào hoa
Vẫn còn khắc khoải thời xuân sắc
Mà đã chênh chao buổi xế tà
Điểm tựa xa xăm cùng hiện thực
Cứa vào đau đáu nỗi lòng ta.


Bùi Nguyệt - Chemnitz