Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

NHỮNG SẮC MÀU



NHỮNG SẮC MÀU
(lưu thủy đối)

Huyền ảo nơi đây những sắc màu
Đông về tuyết rải trắng trời Âu
Mặc cho thế thái luôn xoay chuyển
Cứ tạo niềm tin lúc khởi dầu
Dẫu có khó khăn đường phìa trước
Còn hơn hụt hẫng lối đắng sau
Bụi trần vương vấn tâm chưa tĩnh
Vẫn muốn vui buồn ở cạnh nhau.

Bùi Nguyệt - Chemnitz

VUI NGÀY GẶP MẶT




VUI NGÀY GẶP MẶT
(Thân tặng các anh, chị và các bạn )

Mừng vui thấy lại bóng hình
Tuổi xuân phơi phới chúng mình gặp nhau
Bao bỡ ngỡ thủa ban đầu
Nồng nàn ánh mắt gửi câu tâm tình

Xứ người trong cảnh mưu sinh
Sá chi tuyết trắng thử mình sức xuân
Tươi nụ cười buổi canh tân

Nối vòng tay ấm xa gần muôn nơi

Đông sang tuyết phủ trắng trời
Trà quê hương vị chung lời ngày mai

Theo ca đứng máy miệt mài


Nâng niu sản phẩm đôi hài yêu thương


Trong nhịp bước những cung đường

Hiện lên nỗi nhớ niềm thương dạt dào
Khó khăn vất vả ngày nào
Cùng nhau chia sẻ ta trao sắc màu

Lặng thầm nỗi nhớ đêm thâu
Gạn trong vất vả dệt câu ân tình
Hai quê trong trái tim mình
Nồng nàn hơi ấm đượm tình nước non

Giữ trọn vẹn tấm lòng son
Vui tươi cuộc sống cho tròn ước mơ
Từ độ ấy - đến bây giờ
Vui ngày ngày hội ngộ mong chờ hàn huyên.



Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2019

HOA - RƯỢU - THƠ



HOA - RƯỢU - THƠ

(Thủ nhất thanh tứ đối)

HOA đào chím chím trong sương lạnh
HOA tuyết long lanh dưới nắng vàng
HOA ủ hương thơm lời dịu ngọt
HOA lồng nhụy thắm nét đoan trang
HOA nương ánh mắt lòng xao xuyến
HOA ngỏ lời yêu dạ xốn xang
HOA nở nồng nàn luôn kết tụ
HOA cười rạng rỡ mãi vương mang.


Bùi Nguyệt - Chemnitz
-------------
RƯƠU 


(Thủ nhất thanh, tứ đối)

RƯỢU tiễn Bính Thân nhiều bạn quý
RƯỢU chào Đinh Dậu lắm điều hay
RƯỢU tình dẫn lối trang đời đẹp
RƯỢU nghĩa soi đường lý tưởng say
RƯỢU thấm làn môi xuân sắc dậy
RƯỢU hòa mạch cảm cánh thơ bay
RƯỢU mời thi hữu lòng phơi phới
RƯỢU trải tâm hồn dạ ngất ngây.


Hoàng Tấn Đạt
---
THƠ


THƠ Mừng năm mới hưng toàn nước
THƠ Chúc xuân tươi phúc mọi nhà.
THƠ Tết tưng bừng chùm pháo nổ
THƠ Xuân phơi phới hạt mưa sa.
THƠ Tình lai láng hoà dòng nhạc
THƠ Trẻ ngân vang rộn tiếng ca.
THƠ Rượu nồng nàn ru mộng đẹp
THƠ Say đằm thắm ước mơ hoa.


PHẠM VĂN DƯƠNG

BẢN SẮC QUÊ HƯƠNG





BẢN SẮC QUÊ HƯƠNG

Họp mặt về đây khắp bốn phương
Giữ gìn bản sắc của quê hương
Điệu chèo đến hẹn lòng xao xuyến
Quan họ ra về dạ vấn vương
Mở rộng vòng tay tình kết chặt
Thổi bùng ngọn lửa khối yêu thương
Tỏa lan văn hóa hồn quê Việt
Thắp sáng nơi này rực ánh dương.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

VUI NGÀY GIAO LƯU

 


VUI NGÀY GIAO LƯU

Về vui với bạn hôm nay
Nắng vàng đan sợi dệt đầy ước mong
Niềm vui dậy sóng trong lòng
Tình yêu thắp lửa sáng trong tinh người


Siết chặt tay nở nụ cười
Lời ca bay khắp phương trời giao thoa
Ngọt ngào làn điệu dân ca
Điệu chèo nối nhịp đậm đà hương quê


Nghệ thuật truyền thống tụ về
Say sưa tiếng hát đam mê thỏa lòng
Biển đời tít tắp mênh mông
Chung tay thắp lửa theo dòng thời gian


Cất lên tiếng hát cung đàn
Cho vơi giá lạnh cho tan tuyết dày
HỘI YÊU TRUYỀN THỐNG hôm nay
Vòng tay rộng mở vui ngày giao lưu.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2019

Thơ + Bình thơ : Bâng khuâng đêm thu Hà Nội

                                       Hình Internet
 -------------
BÂNG KHUÂNG ĐÊM THU HÀ NỘI  

Mai xa rồi... Hà nội thân yêu ơi!
Còn đêm nay lang thang ta xuống phố
Cơn gió lạnh men theo từng ngõ nhỏ
Dưới đèn đường lác đác lá vàng bay 


Bỗng thấy thèm hơi ấm một vòng tay
Ánh trăng thu rơi vàng trên thảm cỏ
Ôi! Ánh trăng nhớ thời khăn quàng đỏ
Cùng bạn bè bày cỗ ngóng trăng lên 


Hà nội đêm về thanh vắng bình yên
Không tấp nập những dòng người vội vã
Không ồn ào những dòng xe hối hả
Xa xa vọng về lẻ tiếng rao đêm 


Đường cũ năm nào nay đã thay tên
Cây Hoàng lan vẫn tỏa hương thơm ngát
Cuốn sổ tay chép tặng nhau bài hát
Đến bay giờ người còn giữ hay không ?


Nhớ phố Nguyễn Du hoa Sữa thơm nồng
Nguyễn Thái Học Phượng hồng thời áo trắng
Chiều Hồ Tây đáy mắt ai sâu thẳm
Đi xa rồi...nhớ lắm Hà nội ơi!


Nguyễn Quốc Hùng
Sondershausen, CHLB Đức
-----

LỜI BÌNH CỦA BÙI NGUYỆT 

Ngay cái thi đề “ BÂNG KHUÂNG ĐÊM THU HÀ NỘI” đã khái quát toàn bộ nội dung của bài thơ, toát lên chủ đề của bài thơ. Chúng ta dễ nhận ra bức tranh tâm cảnh của người sắp đi xa Hà Nộị - lưu luyến bâng khuâng, trong một không gian thanh vắng: 
Mở đầu bài thơ là một hô ngữ, rồi sau đó tiếp theo là những lời tâm sự phảng phất một nỗi buồn man mác 

Mai xa rồi... Hà nội thân yêu ơi!
Còn đêm nay lang thang ta xuống phố 
Cơn gió lạnh men theo từng ngõ nhỏ 
Dưới đèn đường lác đác lá vàng bay 

Bằng biện pháp tu từ nhân hóa, Nhà thơ tâm sự với Hà Nội như tâm sự với người thân yêu của mình qua những lời tự bạch chân tình

Bỗng thấy thèm hơi ấm một vòng tay
Ánh trăng thu rơi vàng trên thảm cỏ
Ôi! Ánh trăng nhớ thời khăn quàng đỏ
Cùng bạn bè bày cỗ ngóng trăng lên 

Hiện thực và ký ức cứ đan xen theo dòng cảm xúc xuyên suốt cả bài thơ. Hiện thực là cảnh đêm thu thanh vắng bình yên.

Không tấp nập những dòng người vội vã
Không ồn ào những dòng xe hối hả
Xa xa vọng về lẻ tiếng rao đêm 
Đường cũ năm nào nay đã thay tên 
Cây Hoàng lan vẫn tỏa hương thơm ngát

Đúng là “ Đối cảnh sinh tình” Ngây ngất trong hương thơm ngát của cây Hoàng lan. Trong tâm can của Nhà thơ, ký ức những ngày qua lại lần lượt hiện về:

Cuốn sổ tay chép tặng nhau bài hát 
Đến bay giờ người còn giữ hay không ?
Nhớ phố Nguyễn Du hoa Sữa thơm nồng 
Nguyễn Thái Học Phượng hồng thời áo trắng 
Chiều Hồ Tây đáy mắt ai sâu thẳm 

Ký ức càng hiện về, Nhà thơ càng bâng khuâng lưu luyến. Chân bước đi mà lòng chẳng muốn rời. 
Khép lại bài thơ cũng là một hô ngữ bật lên từ nỗi nhớ diết da của một người đã đi xa Hà Nội: 
Đi xa rồi...nhớ lắm Hà Nội ơi! 
Ở đây cái thú vị và lô gich của bài thơ là câu mở bài và câu kết đồng dạng nhau trong bối cảnh trước khi đi và sau khi đã đi xa đều bâng khuâng, lưu luyến. 
Dù ngôn từ mộc mạc, dung dị nhưng bài thơ đã rung động trái tim bạn đọc bởi tấm lòng chân thật, trĩu nặng mối tình quê của người con xa xứ vẫn hàng ngày đau đáu hướng về Hà Nội thân yêu.
Bất giác, tôi lại nhớ đến câu thơ của cố Thi sỹ Chế Lan Viên:
Khi ta ở đất là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn

Bùi Nguyệt - Chemnitz, CHLBĐức

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2019

GIỌT SƯƠNG THU



GIỌT SƯƠNG THU

Rừng Phong vàng rực dưới ban mai
Rưng rức nắng tràn gợi bóng ai
Dạo gót ven hồ người lữ thứ
Hòa thơ trong cảnh khách trang đài
Cồn cào Thu đến bao mùa nhớ
Trăn trở ngày qua những tháng dài
Hái lá chấm sương làm mực viết
Gửi về nơi ấy nét liêu trai.


Bùi Nguyêt – Chemnitz
(Nét liêu trai là nét đẹp huyền bí )

ẢO ẢNH



ẢO ẢNH

Giá lạnh bao trùm cứ mãi thôi
Rừng Phong trút lá đón đông rồi
Bước chân mòn mỏi vương sương phủ
Cuộc sống chán chường hứng tuyết rơi
Thơ thẩn nắng tràn thương ánh mắt
Hanh hao gió cuốn nhớ làn môi
Ôm hoài ảo ảnh tình cô lữ
Ươm sắc thu vàng lặng lẽ trôi.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

CHIATAY MÙA THU (Thơ Phúc Nguyễn) - Lời bình Bùi Nguyệt (Chemnitz)

                                       (Hinh Internet)

                                                 
Anh vẫn biết trời thu đẹp lắm
Thăm thẳm xanh trong đáy mắt em xanh
Em đã hóa vào thu thành dịu ngọt
Lời trao anh như trái chín trên cành

Em tha thướt thu càng thêm say đắm
Tóc em bay cho gió gửi hương trời
Chân em bước trên sắc vàng lối mộng
Gót sen hồng buông những dấu son rơi

Chia tay em- chia tay em mùa thu
Anh mang theo nồng nàn nỗi nhớ
Trời thì xanh mà mắt em lệ vỡ
Nắng nhạt nhòa cây lá cũng rưng rưng

Chia tay em- chia tay em tình thu
Chia tay hoàng hôn chiều mong tím lá
Vời vợi nhớ thương câu ca em thả
Nửa vầng trăng khuyết một câu thề

Chia tay em tình thu đam mê
Anh đơn chiếc thân tàn cây trụi lá
Đông sẽ tới tuyết rơi đầy mọi ngả
Hồn giá băng tình thu đã đi rồi. 

  Phúc Nguyễn -  Chemnitz     
--------------- 

LỜI BÌNH CỦA BÙI NGUYỆT 

    Mùa thu là đề tài khá quen thuộc trong thơ ca. Song, trong “mắt thơ” của mỗi tác giả nó lại hiện hữu những đường nét, cảnh sắc khác nhau tùy vào tâm trạng của thi nhân.  
    Xuân Quỳnh thì thấy:
          Mùa Thu đi cùng lá
          Mùa Thu ra biển cả
          Theo dòng nước mêng mông
          Mùa Thu vào hoa cúc...  
    Còn tác giả Phúc Nguyễn lại thấy cả trời thu nằm trong đáy mắt em, dịu dàng say đắm.Thu và em, hai thực thể một mối tình luôn hòa lẫn vào nhau, biến thiên theo từng cung bậc của cảm xúc tình yêu: 
          Anh vẫn biết trời thu đẹp lắm
          Thăm thẳm xanh trong đáy mắt em xanh  
    Trời thu trong xanh vời vợi, nhưng đây đâu phải “Tức cảnh sinh tình“ mà chính vẻ đẹp từ đôi mắt em qua cái tình của anh đã kéo cả trời xanh thăm thẳm hiện vào. Điệp từ “xanh“ được tác giả sử dụng khá tuyệt vời. Bầu trời xanh, mắt em xanh, giao thoa, hòa quyện tôn thêm vẻ đẹp cho nhau. Em là thu hay chính thu đã hóa vào em, để em thành dịu ngọt như trái chín trên cành:
          Em đã hóa vào thu thành dịu ngọt
          Lời yêu anh như trái chín trên cành
    Em là bầu trời của anh, mùa thu của riêng anh. Hình tượng thơ cũng bắt đầu được khơi sâu và mở rộng. Ỏ đây ta thấy sự chuyển đổi cảm giác khá bất ngờ, qua các biện pháp tu từ ẩn dụ, so sánh, tác giả đã cảm nhận mùa thu bằng cả vị giác, thẩm thấu lời em trao như trái ngọt trên cành. Hình ảnh “trái chín trên cành“ là hình ảnh đẹp, làm câu thơ trở nên đa nghĩa. Nó gợi cho chúng ta nhiều sự liên tưởng đến hương vị ngọt ngào của lời nói, nụ hôn của tình yêu dâng hiến. Phải chăng đó là thứ men say làm ngây ngất tâm hồn thi sỹ đang đắm chìm trong sắc thể hình ảnh của người đẹp.
          Em tha thướt thu càng thêm say đắm
          Tóc em bay cho gió gửi hương trời
          Chân em bước trên sắc vàng lối mộng 
          Gót sen hồng buông những dấu son rơi
    Bốn câu thơ trên là một bức tranh được tác giả vẽ bằng ngôn ngữ của thi ca: Trước mắt ta, có giai nhân dáng kiều tha thướt, buông gót chân son trên thảm lá vàng đi vào cõi mộng. Hương thu dịu ngọt từ mái tóc em bay bay trong cảnh trời thu như thực như mơ.
    Thế mà, thật khó có thể ngờ mối tình say mê, đằm thắm, ngọt ngào ấy lại có ngày phải chia tay:
          Chia tay em, chia tay em mùa thu
          Anh mang theo nồng nàn nỗi nhớ
          Trời thì xanh mà mắt em lệ vỡ 
          Nắng nhạt nhòa cây lá cũng rưng rưng 
    Chia tay mùa thu, đành rằng, đấy là quy luât bốn mùa thay đổi của đất trời, vạn vật. Gió lạnh tràn về, lá vàng run rẩy níu cành. Thi nhân bâng khuâng tiếc nuối cảnh thu, hơn thế còn xót xa ôm theo hình em lệ vỡ mi tràn. Từ “lệ vỡ“ được dùng khá đắt, khi đọc lên ta cảm nhận được nỗi đau tột cùng của sự chia tay, đến nắng cũng phải nhạt nhòa, cây lá cũng phải rưng rưng.
    Ở hai khổ thơ trên từ ngữ lung linh huyền diệu, thì những khổ thơ dưới lại ảm đạm âu sầu. Bầu trời và em cũng trở nên đối lập. Trời thì xanh, nắng lại nhạt nhòa, mắt em lệ vỡ, lòng anh mang nồng nàn nỗi nhớ trong cảnh tình “Chia tay em chia tay em tình Thu“. Em thì nước mắt chảy ra ngoài, anh thì nước mắt chảy vào trong. Thật đau lòng! Đúng là:
          Thà rằng chẳng biết cho xong
          Biết bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu.
    Đau lòng lắm chứ! Luyến tiếc lắm chứ. Mối tình đẹp đẽ, đằm thắm, ngọt ngào thế cơ mà.
          Chia tay em, chia tay  tình thu
          Chia tay hoàng hôn chiều mong tím lá
    “Mùa thu“ hay “hoàng hôn“ đã trở thành hình ảnh mang tính biểu tượng cho tuổi mãn chiều xế bóng, nhưng với câu thơ trên lại đa nghĩa. Có thể đây là một mối tình khi đã ở phía bên kia con dốc của cuộc đời. Vì tình yêu thì làm gì có tuổi! “Xế chiều mái tóc bình minh tâm hồn“. Mà cũng có thể chỉ là hiện thực của bao buổi chiều em mong anh, em đợi anh đến hoàng hôn tắt nắng. Em khao khát gặp anh, chỉ còn biết gửi nỗi nhớ thương anh thả vào trong từng câu hát:
          Vời vợi nhớ thương câu ca em thả
          Nửa vâng trăng khuyết một câu thề
    “Nửa vầng trăng“ cũng là hình ảnh ẩn dụ của hạnh phúc không trọn vẹn. Đã “nửa vầng trăng“ lại “khuyết một câu thề“, câu thơ chơi vơi, thêm một lần nữa đẩy giai nhân vào cõi nhớ thương vô vọng.
    Chính vì thế phải chia tay em đã bị nỗi nhớ nhung, trăn trở dày vò. Lòng anh tái tê, người lệ vỡ, kẻ thân tàn. Chia tay em anh thành lẻ loi đơn chiếc, tâm hồn băng giá như cây trụi lá, trơ cành trong tuyết phủ lúc đông sang:
          Chia tay em tình thu đam mê
          Anh đơn chiếc thân tàn cây trụi lá
          Đông sẽ tới tuyết rơi đầy mọi ngả
          Hồn giá băng tình thu đã đi rồi.
    Những câu thơ đọc lên thẳm sâu nỗi buồn đau, nhưng không hề có một lời oán thán, trách than, nó như điệu nhạc buồn chảy bằng ngôn ngữ của tình yêu lãng mạn, tuyệt đẹp, bị cắt ngang bởi số phận éo le như là định mệnh, cũng như thu tàn là điều không thể khác của quy luật bốn mùa.
    Tác giả rất khéo sử dụng các hình ảnh, từ ngữ trong toàn bài, đặc biệt mối tình được lồng trong bối cảnh mùa thu, tình em và tình thu hòa quyện lung linh thật đẹp, thật đam mê. Vẫn biết rằng thu đến rồi thu sẽ đi, nhưng “Chia tay mùa thu“ vẫn để lại trong lòng bạn đọc một nỗi buồn sâu thẳm mênh mang.

Chemnitz, CHLB Đức

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2019

MỘT THOÁNG CHIỀU THU




MỘT THOÁNG CHIỀU THU

Nắng hanh hao ẩn mình trong sắc lá
Gom khát khao nổi gió xé chiều tà
Theo thời gian ngược dòng tìm kỷ niệm
Không gian gần ấp ủ ước mơ xa


Người lữ khách in bóng chiều Thu lạnh
Mắt dõi theo chim di trú tìm đàn
Tiếng gọi bạn rơi vào trong khoảng lặng
Chợt nhói lòng tái hiện buổi ly tan


Bao bon chen giữa dòng đời hối hả
Màu thời gian thấm đẫm sắc Thu rồi
Sao đếm được bước chân nơi trần thế
Se sắt lòng - hai thái cực buồn vui.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

HƯƠNG CỦA ĐẤT

                                                            Hình Internet
---------------

HƯƠNG CỦA ĐẤT

Heo may vàng trải gợi phiêu diêu
Thu đến dậy lên nỗi nhớ nhiều
Quặn thắt lòng ai trong khát vọng
Đắng đời lữ khách bởi cô liêu
Chỉ còn được thấy màn sương sớm
Để lại trông theo vạt nắng chiều
Gió cuốn mang theo hồn lá rụng
Thấm vào hương đất ủ tình yêu.

Bùi Nguyệt, Chemnitz

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2019

NHỊP THỜI GIAN

                                                                 ( Hình Internet)

NHỊP BƯỚC THỜI GIAN

Lại đến Thu về gợi đắm say
Khung trời lành lạnh chuyển heo may
Nôn nao bóng bạn lồng hương nắng
Khắc khoải tình đời ẩn sắc mây
Vẫn biết biển khơi xanh nỗi nhớ
Còn in kỷ niệm ấm bàn tay
Vui buồn tâm khảm luôn lưu dấu
Nhịp bước thời gian ở xứ này.


Bùi Nguyệt - Chemnitz.

BƯỚC VÀO THU



BƯỚC VÀO THU

Nơi quê nhà nay đã vào thu
Hương hoa sữa lan đến từng hơi thở
Sóng Tây Hồ cuộn những chiều lộng gió
Cứ chập chờn vỗ vào giấc chiêm bao


Ô! Thu về lòng sao nghe nôn nao
Ướp Hà Nội nồng nàn trong đáy mắt
Cách xa nhau nửa vòng quay trái đất
Mà ngỡ rằng không quá một tầm tay


Tà áo dài trong làn gió bay bay
Của bạn cũ trường xưa cũng từng ngày tái hiện
Tuổi xuân thì đẹp bao mơ ước
Vẫn nao lòng trong mỗi vần thơ


Hà Nội ơi! Ba sáu phố xưa
In đậm trong ta từng con ngõ nhỏ
Cốm Làng Vòng lan theo làn gió
Hương vị quê nhà như phảng phất đâu đây


Trải thảm vàng mùa thu dưới trời Tây
Trái tim cũng bừng bừng thắp lửa
Muốn gói trọn sắc màu trong nhung nhớ
Gửi về nhau da diết nỗi mong chờ.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2019

CÙNG QUY LUẬT

                                                   Hình minh họa Internet


CÙNG QUY LUẬT

Vòng xoáy vô thường vẫn thế thôi
Vận hành quy luật cuốn dòng đời
Đường dài khấp khểnh trong ly biệt
Cuộc sống mỏi mòn lúc nổi trôi
Nắng dãi mưa dầu ươm mái tóc
Sương sa tuyết phủ đọng làn môi
Canh tàn thao thức đêm vời vợi
Vệt sáng cuối trời sao đổi ngôi.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

NẮNG HẠ


NẮNG HẠ

Cánh đồng gợn sóng trải mênh mông
Gió thoảng đưa hương náo nức lòng
Ươm chín sắc màu trong nắng Hạ
Dâng đời nhựa sống lúa vàng bông.

Bùi Nguyệt
Cánh đồng lúa mỳ ngoại ô Chemnitz

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2019

GIẤC MƠ CÁNH PHƯỢNG




GIẤC MƠ CÁNH PHƯỢNG


Trở về thăm lại mái trường xưa
Cái thủa ban đầu dệt mộng mơ
Phượng vỹ sân trường còn ẩn dấu
Thân cây vết khắc phủ rêu mờ


Như ngoc- tâm hồn tuổi học sinh
Nắng vàng rực rỡ ánh bình minh
Những dòng lưu bút in tâm khảm
Ánh mắt thân thương thắm đượm tình


Chiến trường vẫy gọi phải xa nhau
Mong mỏi thư về chẳng thấy đâu
Chánh phượng năm xưa còn khắc khoải
Trong lòng đặc quánh dưới trời Âu


Ghập ghềnh giữa biển đời nổi trôi
Mái tóc xanh sương tuyết điểm rồi
Ngày gặp lại hiện bao kỷ niệm
Thấy mình xao xuyến tuổi đôi muơi


Choàng tỉnh giấc khung trời xứ lạnh
Ngắm vầng trăng lẻ giữa muôn sao
Nuối tiếc giấc mơ hồng cánh phượng.
Phút xao lòng những buổi anh trao.


Bùi Nguyệt.- Chemnitz
--------
 BÁO QUÊ HƯƠNG - Số 5 - 2019 (314)
 

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2019

KÝ ỨC NỘT THỜI




KÝ ỨC MỘT THỜI

Nhớ lại năm xưa dưới mái trường
Bạn bè quy tụ khắp muôn phương
Trắng trong gửi gắm vào trang vở
Ngơ ngác thẹn thùng ẩn sắc hương
Sức trẻ cuốn theo bao khát vọng
Thanh xuân đọng lại những tình thương
Thăng trầm cuộc sống còn lưu dấu
Ký ức một thời mãi vấn vương.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

TÌM VỀ KÝ ỨC



TÌM VỀ KÝ ỨC

Bức ảnh thời gian đã chuyển màu
Tìm về ký ức ở bên nhau
Từ thời xao xuyến làn môi thắm
Đến lúc xốn xang bạc mái đầu
Lưu dấu nụ cười trong kỷ niệm
In hình đáy mắt lúc đêm thâu
Dòng đời khúc khuỷu trôi nhanh quá
Tình bạn thiếu thời mãi đậm sâu.


Bùi Nguyệt - Chemnitz.

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2019

HƯƠNG NHÀI



HƯƠNG NHÀI

Nắng mưa vần vũ chuyện hàng ngày
Thời buổi kim tiền dễ đổi thay
Sớm chiếu nắng vàng hoa thắm đượm
Đêm buông sương trắng nguyệt tàn phai
Mực kia tung tóe hoen trang giấy
Bút nọ cong queo lệch chữ tài
Cho dẫu đường đời chen thật giả
Vẫn thơm thoang thoảng vị hương nhài.


Bùi Nguyệt - Chemnitz

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2019

CÙNG CHẠM CỐC

                                                Hinh: Internet
 --------------------------

CÙNG CHẠM CỐC
(Chung vui ngày Hội Đàn Ông ở Đức - 30/5/2019)


Nào! Ta chạm cốc đi em
Thêm hồng đôi má thêm mềm làn môi
Buồn ăm ắp uống cho vơi
Mặc đất nghiêng ngả mặc đời chênh chao


Chạm đi anh! Cạn nữa nào!
Nỗi sầu viễn xứ tan vào hư không
Uống cho tình đượm nghĩa hồng
Bờ vai em tựa cảm thông xứ này


Ngả nghiêng chếnh choáng hôm nay
Bù cho mặn chát đắng cay vị đời
Nào ta chạm cốc đi thôi!
Cùng nhau uống cả bầu trời tình yêu.


Bùi Nguyệt - Chemnitz