BẾN BỜ HƯ ẢO
BẾN BỜ HƯ ẢO
Trời gió hú
Hay lòng người hú gió
Bất ngờ nổi trận cuồng phong
Nơi biển đời như mơ - như thực
Đêm mộng du mắc màn đen màu mực
Thật giả đắng cay mặc áo tàng hình
Lúc khoác trên mình chiếc áo lung linh
Được cưỡi gió đưa về miền cổ tích
Lúc cuốn lại khoác màu chì xám lạnh
Chập chờn đùa giỡn chốn đời thường
Rỗng đêm trường lòng lữ khách tha phương
Cứ vọng lại bến bờ hư ảo.
Bùi Nguyệt, Chemnitz
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét