Thứ Năm, 30 tháng 3, 2017

Video - Tình của Biển

Tình của Biển 
Vi deo bài hát Tình của biển  
Thơ Bùi Nguyệt - Chemnitz, CHLB  Đức
 Nhạc Phan Văn Bích 
Ca sỹ Thiện Thảo
    -----------------------------------------

TÌNH CỦA BIỂN

Video: Bài hát CÁNH PHƯỢNG XƯA - Thơ Bùi Nguyệt

 MOI BAM VAO DUONG LINHK


CÁNH PHƯỢNG XƯA

Thơ: Bùi Nguyệt -  Chemnitz, CHLB Đức
Nhạc: Phan  Văn Bích
Ca sỹ: Thiện Thảo

CÁNH PHƯỢNG XƯA

Cánh ve kêu cuốn đưa ngọn gió
Thắm đỏ tình ai tuổi học trò
Những bối rối cúi nhìn trang vở
Gọi tên nhau đỏ mặt thẹn thùng

Mộng ước tương lai đang chung ý
Khép lại giữa trang cánh Phượng hồng
Xếp sách vở anh vào quân ngũ
Em xa hàng Phượng vỹ năm xưa

Thời gian như những cánh thoi đưa
Nhớ vê anh buổi đầu xao xuyến
Nhịp đập con tim thầm mách bảo
Sánh vai cùng chắp những vần thơ

Năm tháng dài thêm bao nỗi nhớ
Gặp lại nhau tóc điểm sương rơi
Như thủa nào màu hoa Phượng đỏ
Ánh mắt trao nhau những ngượng ngùng

Hồi tưởng ước mộng xưa dang dở
Cảm nhận ra lẽ sống ở đời
Cuốn sách hay là điều phải trải
Ép nhành hoa là mối  tình đầu .

Bùi Nguyệt

Chemnitz ,CHLB Đức

--
---------
 

CÁNH PHƯỢNG XƯA

Thơ: Bùi Nguyệt -  Chemnitz, CHLB Đức
Nhạc: Phan  Văn Bích
Ca sỹ: Thiện Thảo

Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

SẮC HOA SƯA


SẮC HOA SƯA

Tháng Ba e ấp cánh hoa Sưa
Thoang thoảng dịu dàng dưới nắng trưa
Khúc nhạc giao mùa ngân sắc thắm
Vần thơ tụ điểm lọt song thưa
Xốn xang ánh mắt vương màu nhớ
Man mác nỗi niềm thấm giọt mưa
Kết lại hai đầu trong khát vọng
Hòa vào say đắm thủa xa xưa.


Bùi Nguyệt
Chemnitz 26 - 3 - 2017

Thứ Năm, 23 tháng 3, 2017

HẸN NGÀY VỀ



                      Hương nồng nàn da diết thủa xa xưa
                           Ẩn sâu trong sắc Bằng lăng tím

-----------------

                          HẸN NGÀY VỀ

Nơi đây ngày đầu đặt chân tới
Bông tuyết vương mái tóc ngỡ ngàng
Mùa phấn hoa rải trên cánh đồng vàng
Bông cải quê nhà sao mà da diết nhớ

Vòng xoáy thời gian lặng lẽ bào mòn
Khắc dấu ấn trong nỗi niềm trăn trở
Dòng thơ cũng theo dòng lệ nhỏ
Một chốn đôi quê khắc khoải âu lo

Hương nồng nàn thắm đượm thủa xa xưa
Ẩn sâu trong sắc Bằng lăng tím
Còn ấm mãi nụ hôn ngọt lịm
Buổi chia tay xao xuyến hẹn ngày về

Ô! vòng đời sao cứ mỏi bon chen
Màu hoa ấy vẫn tươi màu dĩ vãng
Bốn mùa vẫn đổi thay theo năm tháng
Mà sao lòng khắc khoải ngóng mùa sang

Bùi Nguyệt (Chemnitz, CHLB Đức)

Thứ Ba, 21 tháng 3, 2017

Vịn câu thơ đứng dậy giữa tuyết băng* - Trần Vân Hạc

Tưởng nhớ Nhà thơ - Nhà giáo Trần Vân Hạc!
Xin đăng lại bài viết của anh.
-------------


Vịn câu thơ đứng dậy giữa tuyết băng* - Giới thiệu thơ Bùi Nguyệt (Chemnitz, CHLB Đức)


Hai tập thơ "Hồn núi" và "Bến xa" của nhà thơ Bùi Nguyệt - hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Thành phố Chemnitz, CHLB Đức
Đọc những vần thơ đầy tâm trạng, chan chứa tình người và tình đời của chị ta cảm nhận được thơ với chị nói riêng và với những người xa xứ nói chung là món ăn tinh thần không thể thiếu. Giữa bốn bề mưa gió tuyết băng và sự đơn côi, có lúc tưởng chừng không gượng dậy nổi, những câu thơ như điểm tựa tinh thần giúp chị vững tin và vượt lên sự nghiệt ngã của cảnh “thân cò lặn lội xứ tuyết”.
Thơ chị có nhiều mảng đề tài nhưng nổi bật nhất vẫn là tấm lòng tha hương cố quốc, tình cảm với mẹ cha, với con mà chị dành tất cả thương nhớ, hy sinh và hy vọng. Những ngày đầu đến với thơ, những bài thơ của chị mang dáng dấp những dòng nhật ký ghi lại những nỗi niềm, những tâm tư tình cảm, những trăn trở hoài bão. Người đọc cảm thông cho nỗi vất vả mưu sinh nơi xứ người, thương trường thực sự là chiến trường khắc nghiệt vây bọc và đè nặng trên vai người phụ nữ bé nhỏ:

“Có sướng gì đâu phận bán rong
Suốt ngày lận đận lại long đong
Nắng sém màu da đen như cháy
Đông về tuyết xuống đánh đàn răng”
(Đánh đàn răng)


Nhưng bằng nghị lực phi thường, chị vượt lên tất cả, dẫu rằng sau mỗi ngày bươn chải, chị lại ngóng về phía trời xa, nơi ấy là quê hương, là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi ấy có những người thân yêu nhất với bao kỷ niệm êm đềm và cả đau thương, tiếc nuối:

Thu đến...
Thu đi...
Bao mùa nhớ
Nào ai đếm được lá vàng rơi
Phương ấy đêm nay trời có lạnh
Có biết phương này trăng đơn côi.
(Đêm thu)


Những câu thơ gửi gắm cả nỗi niềm và khát vọng, khá tinh tế trong cách thể hiện với hình tượng và giọng điệu thơ mang âm hưởng dân ca Việt.
Càng về sau thơ chị càng tinh tế trong lập tứ và lập ngôn, trong cách sử dụng những hình ảnh nghệ thuật, tạo ra không gian đa chiều và thời gian rộng mở hơn. Đây là tình cảm với người mẹ vô vàn yêu thương như suối nguồn trong mát:

Mẹ ơi! Nhớ mẹ mỗi chiều
Băn khoăn trăn trở nhiều điều thương con
Mẹ là cả dải nước non
Đi xa muôn dặm cho con lối về
Mẹ là sông núi con đê
Cho con nguồn chảy tràn trề nước trong
Mẹ là ngọn lửa sưởi lòng
Đêm đông giá lạnh con mong ấm người
(Tình mẹ)


Chị nhớ người mẹ thân yêu đã hy sinh tất cả vì con nhưng nỗi nhớ ấy không bó hẹp trong cái tôi nhỏ bé mà đã nâng lên tầm non nước, là chốn đi về trong tâm tưởng, là ngọn lửa sưởi ấm, nâng bước chị trong “đêm đông” giá lạnh của cuộc đời. Con gái của mẹ xa mẹ gần nửa vòng trái đất nên càng trân quý tình người, càng khát khao tình thương biết bao. Hay trong bài “Phút đầu năm”:

Quyện lời anh
Vẳng tiếng gà gáy gọi bình minh
Da diết quá bao năm rồi nghe lại
Ngỡ hồn quê tha thiết gọi tên mình


Dẫu tiếng gà gáy gọi bình minh kia là thật hay hư cấu cũng đã trở thành một hình tượng thơ đẹp. Tiếng gà với người Việt rất đỗi thân thương, đồng hành với mỗi con người từ thuở lọt lòng trong suốt cuộc đời, để rồi mỗi khi nghe một tiếng gà ấm cúng, bao kỷ niệm quê ùa về. Và khi nghe “tiếng gà” ấy trong phút giao thừa, chị “ngỡ hồn quê tha thiết gọi tên mình” thì câu thơ đã nâng lên tầm phổ quát. Đấy không chỉ là tình cảm của riêng chị nữa, mà đó còn là tình cảm của cộng đồng người Việt xa Tổ quốc luôn đau đáu hướng về quê hương yêu dấu.
Dù cuộc sống khó khăn nghiệt ngã nhưng bằng nghị lực vững vàng và lòng khát khao sống, khát khao yêu, chị luôn mơ một mái ấm cho mình, dẫu điều đó nhiều khi không chỉ do mình chị mà có được:

Em vẫn tìm anh trong biển đời xa xứ
Vẫn tìm anh trong những lúc lãng du
Trong giấc mơ đêm trắng vào thu
Trong giá lạnh hoang tàn trống trải


Tựa bờ vai anh ấm áp cuối cuộc đời
Hạnh phúc giản đơn của em - người viễn xứ.
(Tìm về hạnh phúc)

Ta cảm thông và đồng cảm với: “hạnh phúc giản đơn” của chị, bởi tuy gọi là giản đơn mà đâu có đơn giản, vì ta đâu có thể chủ động được nhưng đó là tình người, mà nếu thiếu nó, con người sẽ thiếu hụt, cuộc sống sẽ mất đi nhiều ý nghĩa.
Trong thơ chị có bài đọc lên người đọc thực sự xao xuyến bởi chất xúc cảm của tình mẫu tử như bài “Viết cho con”:

Tiếng con gọi mẹ trong đêm
Vòng tay ấm áp êm đềm: Mẹ ơi
Lặng nghe trong trẻo những lời
Cứ văng vẳng mãi xa vời trong tôi
Đã bao mùa lá vàng rơi
Mẹ con chỉ gặp những lời trong mơ
Mẹ hòa nước mắt vào thơ
Ru con mẹ thả vần mờ đêm sương
Cuộc đời của mẹ tha hương
Mưu sinh vất vả vấn vương đời người
Tóc xanh sương tuyết nhuộm rồi
Kết thành cánh võng ru hời bóng con


Nỗi lòng của người mẹ thương con ở đâu cũng đẹp lắm thay, nhất là khi mẹ và hai con gái bé bỏng xa cách vời vợi, từ phương trời Âu mẹ luôn day dứt thương nhớ con nơi quê nhà:
Đã bao mùa lá vàng rơi
Mẹ con chỉ gặp những lời trong mơ


Để rồi nỗi thương nhớ, xót xa cứ ngày một dâng đầy theo thời gian:

Mẹ hòa nước mắt vào thơ
Ru con mẹ thả vần mờ đêm sương


Tình yêu vô bờ bến của chị với con đã kết thành những câu thơ chạm tới những điều sâu nặng nhất, thuộc vào hàng những câu thơ hay về tình mẹ con:

Tóc xanh sương tuyết nhuộm rồi
Kết thành cánh võng ru hời bóng con.


Đọc thơ của nhà thơ Bùi Nguyệt, ta hình dung một người phụ nữ mang tâm hồn Việt, nghị lực của người phụ nữ Việt, dũng cảm đương đầu và vượt lên tất cả để vươn lên một cuộc sống ngày một ấm hơn. Chị mang trong mình “Hồn núi”:

Biết bao mùa mưa nắng bào mòn
Gọt giũa tạo nên hình tĩnh lặng


Cái “tĩnh lặng” ấy ẩn chứa một nội lực để không hóa đá, mà vững vàng trước phong ba, làm nên sức sống diệu kỳ, nuôi dưỡng tâm hồn chị, tiếp sức cho chị:

Núi mỉm cười hé lòng khoảng trống
Để cây xanh bám rễ chắc ngang lưng
Làm bạn đời với đá ở nơi đây
Tồn tại nên diệu kỳ sức sống
Thủy chung vách đá cao lồng lộng
Tạo non xanh một dải thắm liền
Hồn núi ở nơi đây giữ mãi
Nuôi dưỡng cây đứng vững trước bão đời


Trải bao mùa gió giật tuyết rơi
Vẫn đứng cùng núi cao hiểm trở


Hai tập thơ của nhà thơ Bùi Nguyệt có nhiều bài hay, nhiều câu hay, nhiều bài nhiều câu nếu dụng công gọt giũa sẽ trở thành những viên ngọc quí. Đặc biệt tình cảm quê hương đất nước, gia đình, bè bạn và chất dân ca Việt xuyên suốt hai tập thơ như mạch nguồn không bao giờ vơi cạn nuôi dưỡng và chắp cánh cho thơ chị. Điều đó làm chúng ta tin rằng, trong thời gian tới nhà thơ sẽ có nhiều bài thơ, nhiều tập thơ hay hơn nữa.

01.09.2012
Trần Vân Hạc
-------------------
* Ý thơ Phùng Quán: “Tôi vịn câu thơ và đứng dậy

Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2017

HƯƠNG CAU - (Họa bài "ĐỘC HÀNH")



HƯƠNG CAU
(Họa bài "ĐỘC HÀNH")


Tuyết phủ mênh mông cả núi đồi
Chạnh lòng lữ khách gửi mây trôi
Nhớ về quê cũ lòng cô quạnh
Nghĩ tới mẹ già cảnh cút côi
Thơm miếng trầu cay têm cánh phượng
Đỏ làn môi thắm quyện mùi vôi
Hương cau ngan ngát hồn quê Việt
Đọng lại trong lòng mỗi chúng tôi.


Bùi Nguyêt - Chemnitz
----------------------
ĐỘC HÀNH


Chiều buông cánh nhạn ngã lưng đồi
Hiu hắt mây sầu lãng đãng trôi
Đêm dần buông xuống mang u tịch
Lữ khách bước dài trong đơn côi...
Hết nửa đời người đi muôn lối
Phong trần nhuộm trắng mái đầu vôi
Dừng chân ngoảnh lại chừ thôi đã
Tất cả xa rồi...Chỉ mỗi tôi!


ATT

BẢN TÌNH CA (Tặng các chị, em nhân ngày 8 - 3)


 
                   Ngôn  - Hạnh - Công - Dung tôn vẻ đẹp
                   Quyện vào âm hưởng bản tình ca. 

 -----------

BẢN TÌNH CA
(Tặng chị, em nhân ngày 8 - 3)

Nhạc lòng dậy sóng  khúc ngân nga
Hương sắc mùa xuân mãi đậm đà
Mưa bụi vấn vương giăng nỗi nhớ
Nắng vàng xao xuyến ủ hương hoa
Rạng ngời gương măt trong sương phủ
Duyên dáng nụ cười dưới tuyết sa
Ngôn  - Hạnh - Công - Dung tôn vẻ đẹp
Quyện vào âm hưởng bản tình ca.

Bùi Nguyệt - Chemnitz

SẮC MÙA XUÂN




SẮC MÙA XUÂN

Bông hoa xuyên tuyết ở nơi đây
Khởi sắc mùa Xuân đón nắng bay
Ủ ấm nồng nàn trong mạch đất
Đắm say dào dạt dưới làn mây
Vững vàng ý chí xua băng giá
Bay bổng hương tình ấp cánh tay
Sức sống dâng đầy tràn nghị lực
Như người viễn xứ dưới trời Tây.

Bùi Nguyệt
Chemnitz - CHLB Đức

8 / 3/ 2017

XUÂN TRONG " THƠ VIỆT Ở ĐỨC"

LẮNG TRONG NHAU

 
 
LẮNG TRONG NHAU

Bao thăng trầm biến thiên cùng năm tháng
Cõi hư vô khắc khoải giấc miên trường
Trống rỗng khung trời tiếng vạc kêu sương
Vẫn giằng xé khi mái đầu điểm bạc

Nửa chặng đời lênh đênh trôi nổi
Góc khuất náu mình quặn thắt thủa xa xưa
Vẫn ấp bao tháng đợi năm chờ
Tâm hoang hoải tìm về nơi bến đậu

Ngọn gió vô tình từng đợt xé đêm thâu
Ánh đèn mờ hăt hiu đổ bóng
Ký ức hiện về xốn xang lay động
Lắng trong nhau dư vị thủa ban đầu.

Bùi Nguyệt 

Chemnitz, CHLB Duc