Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

XUÂN XA XỨ



XUÂN XA XỨ

Bài thơ Xuân ở nơi đây con viết
Năm mới sang điểm hoa tuyết trên cành
Nỗi nhớ trong con lại cồn cào da diết
Bếp lửa hồng mẹ gói bánh chưng xanh

Mẹ lặng lẽ giữ ấm hồng ngọn lửa
Mái nhà xưa vương vấn khói lam chiều
Bao khát khao trào dâng trong lòng mẹ
Gói cho đầy nỗi nhớ gửi con yêu

Nơi xa xứ lặng thầm từng khoảnh khắc
Nhớ mẹ hiền chải mái tóc cho con
Bàn tay mẹ nhẹ gỡ từng sợi rối
Giữ nuột nà suối tóc phủ lưng thon

Nhìn thông xanh trên cành tuyết phủ
Nhớ đào, mai đượm nắng ấm quê nhà
Niềm hạnh phúc ngập tràn trong giấc ngủ
Con ngả đầu vào lòng mẹ, vai cha

Hình dáng anh với nét cười đôn hâu
Của ngày xưa trong tiềm thức hiện về
Đêm Trừ tịch cùng nhau đi hái lộc
Tiếng nói cười náo nức cả trời khuya

Chông chênh quá nơi đây bao năm tháng
Tiếng xuân về khúc khích gợi tình ai
Ôi! da diết những mùa xuân khát vọng
Vẳng tiếng gà xao xuyến buổi ban mai.

Bùi Nguyệt.
( Bài trong tập thơ HỒN NÚI - NXB Hội Nhà văn Việt Nam)

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

THẮM SẮC ĐÀO



THẮM SẮC ĐÀO
(Họa Bát láy)

Rực rỡ quê hương thắm sắc đào
Dập dìu cánh én liệng trên cao
Chồi non gọi nắng xôn xao vẫy
Lộc biếc vào xuân náo nức chào
Thi sỹ say hoa mê mải ngắm
Rượu nồng mến bạn nhẹ nhàng trao
Rộn ràng cảnh sắc đầu Năm mới
Phơi phới hồn thơ cảm xúc trào.


Bùi Nguyệt

-------------------
CHÚC XUÂN
(Thơ mời họa)

Cúc thắm đài trang lộng lẫy đào
Mai vàng rực rỡ chúc tài cao
Mùa sang nắng ấm hoa bừng nở
Tết đến tình thân nụ vẫy chào
Đất nước xanh tươi cành lộc thưởng
Con người dịu ngọt tiếng lòng trao
Mừng cho tất cả thành công nhé
Sức khỏe niềm vui hạnh phúc trào.

Hoàng Giao.

Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

LỜI THÌ THẦM CỦA TUYẾT - Bùi Nguyệt



                                 Vẫn tinh khôi màu trắng nhẹ nhàng rơi
                                                  Vương trên tóc thì thầm lời của tuyết          
---------------------------

LỜI THÌ THẦM CỦA TUYẾT

Tuyết ướp bao chuỗi ngày nhung nhớ
Giấu trong lòng vết cứa thời gian
In dấu chân khắp nẻo trần gian
Kết hoa trắng lung linh màu nguyên thủy

Tinh khiết những mảng màu xám - tối
Xoa dịu đi bỏng rát cuộc đời
Vẫn tinh khôi màu trắng nhẹ nhàng rơi
Vương trên tóc thì thầm lời của tuyết

Tuyết đẹp thế!
Tuyết nồng nàn đến thế!

Theo sông về xao xuyến nhập biển xanh ̣
Thành hạt mưa rơi xuống đậu vai anh
Theo quy luật tuần hoàn cùng năm tháng.

Bùi Nguyệt.

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2016

VIẾT TRONG NGÀY GIỖ CHA

 


VIẾT TRONG NGÀY GIỖ CHA


Thắp nén hương trầm ở xứ xa
Mỏng manh làn khói quyện hình cha
Thành tâm bái vọng con khấn nguyện
Hương linh phụ mẫu chốn quê nhà


Bên con cha biết cảnh tuyết dày
Mịt mờ đèo vắng cuộn chân mây
Thương con cha vẫn nương làn gió
Dẫn đường con vượt ở nơi đây

Trắng đen thật giả buổi kim tiền
Cho con cảm xúc dạo cảnh tiên
Đêm đêm ngồi ghép vần thơ lại
Bay về mái ấm cảnh đoàn viên.

Bùi Nguyệt.
Chemnitz 10/ 1/ 2016

BUỔI KIM TIỀN

                           Đêm buông sương trắng nguyệt mờ phai

BUỔI KIM TIỀN

Nắng mưa thời tiết chuyện hàng ngày
Thời buổi kim tiền dễ đổi thay
Sớm chiếu ánh vàng hoa thắm đượm
Đêm buông sương trắng nguyệt mờ phai
Mực kia tung tóe hoen trang giấy
Bút nọ cong queo lệch chữ tài
Cho dẫu đường đời chen thật giả
Vẫn thơm thoang thoảng vị hương nhài.

Bùi Nguyệt.

BUỔI SÁNG TRÊN SÔNG



BUỔI SÁNG TRÊN SÔNG
( Họa "Ngẫu hứng với màu")

Hoa TÍM thẫn thờ vẫn dõi theo
Chòm mây XÁM xịt vắt ngang đèo
Thông XANH vẫy gió say tình lặng
Nước BẠC in hình mỏi mắt nheo
ĐỎ rực bình minh làn nước gợn
VÀNG tươi màu áo cánh tay chèo
Em cười TRẮNG nõn hàm răng đẹp
Tươi thắm má HỒNG đón nắng reo.

Bùi Nguyệt.
------

Bài xướng:
NGẪU HỨNG VỚI MÀU

TÍM cảnh chân trời trải mộng theo
Làn mây XÁM lượn phía lưng đèo
Rừng XANH ngợp mắt tha hồ thưởng
Suối BẠC vươn mình thoải mái nheo
ĐỎ Hạ nồng hương bền vững lái
VÀNG Thu nặng nghĩa dẻo dai chèo
Quay về điểm lại hồn trong TRẮNG
Giấc điệp tươi HỒNG gió thoảng reo.

Bạch Hồng Ngọc

Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2016

DẤU HỎI CUỘC ĐỜI - Bùi Nguyệt



DẤU HỎI CUỘC ĐỜI

Mải miết mưu sinh chưa về thăm mẹ
Thắp nén hương trầm trong tiết Thanh minh
Sương vẫn buông mờ ảo ở quanh mình
Giăng giá lạnh ướp lòng con tê tái


Khúc khuỷu đường đời trở trăn mòn mỏi
Tóc ngang vai giờ đã điểm trắng rồi
Tháng ngày dài vẫn lặng lẽ cuốn trôi
Vào lốc xoáy theo vòng đời nghiệt ngã

Vẫn biết rằng không thể hoàn mỹ cả
Những mảnh đời nơi viễn xứ nổi trôi
Có chăng là ánh mắt của mẹ thôi
Cứ đau đáu mong con ngày đoàn tụ

Vòng thời gian tựa hồ theo thác lũ
Cuốn con xa vòng tay mẹ mất rồi
Khói hương trầm vương vấn bóng mẹ ơi!
Như dấu hỏi vẫn còn đang bỏ ngỏ.

Bùi Nguyệt
 Chemnirt, CHLB Đức

PHÚT ĐẦU NĂM



PHÚT ĐẦU NĂM

Khoảnh khắc đầu năm
Anh chúc em trên điện thoại
Ấm áp lời anh xao xuyến nghĩa tình
Quyện lời anh
Vẳng tiếng gà gáy gọi bình minh
Da diết quá bao năm rồi nghe lại
Ngỡ hồn quê tha thiết gọi tên mình

Lời anh nói tiếng lòng anh trao gửi
Em ở bên này
Cảm nhận ánh bình minh
Xua băng giá cho ngày mai ấm áp
Những vần thơ trao gửi cả tâm tình

Nửa vòng trái đất ta truyền nhau hơi ấm
Ấm áp cùng anh, em trao cả tâm hồn
Ngọn nến hồng thắp lửa lòng soi rọi
Phương trời xa băng giá, tuyết rơi

Em hiểu lắm:
Anh thương vầng trăng khuyết
Nơi xứ người em cảm nhận được tình anh
Anh giữ mãi nửa vầng trăng khuyết nhé
Sẽ lại đầy khi gặp áng thơ anh.

Giao thừa 2012
Bùi Nguyệt
(Chemnitz, CBLB Đức)
---------------

Lời bình của Hoàng Tấn Đạt

Ngày nay, vào thời buổi thông tin hiện đại nối mạng toàn cầu, những người ở xa thường qua điện thoại để cung chúc Tân xuân. Vậy mà nhà thơ Bùi Nguyệt đã thi vị hóa điều bình thường đó qua bài thơ "Phút đầu năm", làm ngân rung trái tim bạn đọc từ vần thơ nặng nghĩa sâu tình:

Khoảnh khắc đầu năm
Anh chúc em trên điện thoại
Ấm áp lời anh xao xuyến nghĩa tình
Quyện lời anh
Vẳng tiếng gà gáy gọi bình minh
Da diết quá bao năm rồi nghe lại
Ngỡ hồn quê tha thiết gọi tên mình!

Ôi! Một mối tình, mối tình xuyên lục địa trong hoàn cảnh chàng đất Á, nàng trời Âu như thế thì tuyệt vời và cao đẹp biết bao. Chẳng dễ cầm lòng đâu đối với người xa xứ, lại còn đang ở nơi băng, tuyết ngập tràn, thèm cả sợi nắng vàng và tiếng gà gáy sáng.
Lời thơ chân thực quá. Thực như nỗi nhớ quê hương vẫn ngày đêm cồn cào da diết của nữ sỹ Bùi Nguyệt, chủ thể trong bài thơ. Nỗi nhớ ấy trỗi dậy, bùng lên trong giây phút bất chợt: Vẳng tiếng gà trong điện thoại mà nghĩ rằng tiếng gọi của hồn quê. Đúng là chỉ có người ly hương mới viết được những dòng thơ như thế.
Nếu "lời anh" là tình riêng thì "tiếng gà" là tình chung. Riêng và chung hòa quyện vào nhau, dâng trào cảm xúc và mạch cảm xúc ấy cứ cuồn cuộn chảy rồi xoáy vào tâm điểm của tình yêu:

Lời anh nói là tiếng lòng anh trao gửi
Em ở bên này cảm nhận ánh bình minh
Xua băng giá cho ngày mai ấm áp
Những vần thơ trao gửi cả tâm tình

Một chuyển đổi cảm giác khá tài tình giữa sự giao thoa về âm thanh và màu sắc. Âm thanh là "lời anh", màu sắc là "ánh bình minh" . Ánh bình minh trong văn cảnh này được xem là Thi nhãn. Nó gợi cảm cả ấm nóng, sự sáng trong và niềm tin yêu, hy vọng của tình yêu. Tình yêu ấy đang rực rỡ, rạng ngời mở ra chân trời hạnh phúc, làm lung linh cả "những vần thơ trao gửi tâm tình". Vần thơ ấy là hơi ấm của tình yêu, là ánh lửa lòng soi rọi. Họ đã truyền cho nhau qua làn sóng điện, đó là phương tiện để hai tâm hồn thi sỹ giao thoa:

Nửa vòng trái đất ta truyền nhau hơi ấm
Ấm áp cùng anh em trao cả tâm hồn

Và đây là đỉnh điểm của sự thăng hoa. Bạn đọc chúng ta phải cảm nhận bằng xúc giác mới thấy được sự nồng nàn ấm áp của tình yêu. Tình yêu ấy như ngọn lửa hồng bừng bừng rực cháy để xua tan "băng giá", "tuyết rơi", đó là cái lạnh ngoài trời và cái lạnh trong lòng của người xa xứ. Người xa xứ ở đây phải chăng chính là tác giả, chủ thể của bài thơ. Đúng rồi! Nguyệt nghĩa là Trăng. Hiểu như thế ta mới thấy sự tinh tế và logic cùng ẩn ý nằm ở khổ thơ cuối:

Em hiểu lắm:
Anh thương vầng trăng khuyết
Nơi xứ người em cảm nhận được tình anh
Anh giữ mãi nửa vầng trăng khuyết nhé!
Sẽ lại đầy khi gặp áng thơ anh.

Đọc đến đây tôi lại nhớ câu thơ của Hoàng Hữu:

Trăng viên mãn cuối trời đêm đêm em có nhớ
Mảnh trăng còn khuất nửa ở trong nhau

Bài thơ khép lại bằng lời nhắn nhủ xa xôi: “Anh giữ mãi tình yêu anh nhé!” Hai chúng ta là hai nửa vầng trăng. Hai nửa vầng trăng khi hợp nhất sẽ tràn đầy viên mãn. Tôi thầm nghĩ "Vầng trăng khuyết", hình ảnh rất đẹp và lãng mạn này sẽ ngất ngây "Anh"- Bạn tình của nữ sỹ. Nó đã góp phần nâng cao thẩm mỹ của bài thơ, lung linh mãi trong lòng bạn đọc
"Phút đầu năm" là tiếng nói nội tâm riêng của nhà thơ và có lẽ cũng là tiếng nói chung mối tình của những người xa xứ.

Thời đại thông tin không gian như xích lại
Anh với em xa thế mà gần
Hai người ở hai đầu điện thoại
Nghe nồng nàn hơi thở của người thân

Xuân Nhâm Thìn
Hoàng Tấn Đạt
(Vũng Tàu - Việt nam)

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

CHÀO NĂM MỚI 2016



CHÀO NĂM MỚI 2016

Ngát thơm hương sắc nở muôn hoa
Tràn ngập niềm vui tới mọi nhà
Sự nghiệp nâng cao tình kết chặt
Tầm nhìn mở rộng tiếng vang xa
Thênh thang cuộc sống lòng phơi phới
Rực rỡ tương lai nghĩa đậm đà
Pháo nổ tưng bừng cùng chạm cốc
Đón chào Năm mới vút hoan ca.

Bùi Nguyệt